Chương 3: Cá cược

13K 883 226
                                    


...

Cả vườn cam lớn trái xum xuê cả ba mẹ con thi nhau hái, cam được mùa nhưng giá khá bấp bênh. Jennie lựa một quả to chín lột vỏ nếm thử thì thấy rất ngọt, thế là lại lăn xăn chạy lại chỗ Jisoo đang đứng hái, chìa quả cam ra rồi chu chu miệng nói.

"Quả cam ngọt lắm này, chị ăn thử đi."

"Không!"

Cục súc hết mức có thể! Jisoo quay mặt ra chỗ khác không thèm nhìn lấy Jennie một cái. Jennie ũ rũ quay về chỗ tự ăn một mình rồi hái tiếp. Không ăn thì thôi, Jennie dặn lòng không thèm quan tâm Jisoo nữa.

Trời bắt đầu nắng nóng chảy cả mồ hôi, Jennie lấy khăn trong cái túi nhỏ mang trên người lau mô hôi rồi lấy chai nước nhỏ ra uống. Mắt lại bắt đầu tia Jisoo đang đứng gần đó, chị cũng chảy mô hôi quá chừng và chắc cũng khát rồi. Thế là bao nhiêu lời tự hứa dặn lòng bay đâu mất hết, em lại mặt dày tiến tới mà chìa chai nước và cái khăn mới cho Jisoo.

"Jisoo... chị uống chút nước với lau mô hôi đi."

Jisoo quay lại nhìn thẳng vào mặt Jennie bằng ánh mắt không thể "thân thiện" hơn rồi nhỏ giọng.

"Không thích dùng đồ của cô."

Jennie bị từ chối lần hai, thế là lại buồn thiu trở về với công việc. Jisoo nhìn bóng dáng bé nhỏ lủi thủi của em thì lại mủi lòng nhưng vẫn khư khư lạnh nhạt. Mặc cho cô đang khát khô cả miệng.

Jennie rất nhanh hái được đầy hai giỏ cam to, mỗi giỏ cũng khoảng hơn 20 Kg. Nhưng chỗ em đứng là ở cuối vườn nên phải vác hai cái giỏ to này ra xe, cúi người xuống định bê một giỏ lên thì cảm giác đau truyền đến. Em quên mất hôm qua vừa bị thương, cả lưng đau nhứt, thế là em đưa tay xoa xoa nơi cột sống cho đỡ đau.

Jisoo nói không cần nhưng lâu lâu lại liếc nhìn Jennie như một thói quen, thấy Jennie đau thì trong lòng khó chịu, cô thường xuyên bị thương nên cũng quen rồi nhưng em thì khác, sức khỏe yếu từ nhỏ, da thịt lại mỏng manh. Jisoo miệng thì lúc nào cũng bài xích nhưng lòng thì đã sớm để tâm đến đứa em gái này rồi.

"Né!"

"..."

"Nghe tôi gọi không?" - Jisoo cục súc lên tiếng.

"Chị gọi em hả?" - Jennie tự chỉ tay vào mình rồi nhìn dáo dát xung quanh.

"Ở đây có tôi với cô không gọi cô thì gọi ma à." - Jisoo bực dọc đáp lại.

"À ừm... chị gọi em có chuyện gì?" - Jennie gượng cười đáp lại, em có tên mà, gọi tên em khó đến vậy sao? Hình như chị chưa bao giờ gọi thì phải, tự nhiên em thấy tủi thân đến lạ.

"Tôi khát rồi, tôi muốn uống nước."

Jisoo nhìn trời nhìn đất miệng buông ra câu nói như bóng gió. Jennie nghe cũng hiểu định lấy chai nước của mình đưa cho chị thì lại bị ngăn lại bằng một câu nói gây tổn thương cực mạnh.

"Nhưng không muốn uống chung chai với cô, đi lấy chai khác cho tôi đi."

Em đâu có bị bệnh truyền nhiễm sao chị phải ghê tởm đến không thể dùng chung chai nước cơ chứ? Lòng tự trọng của Jennie bị tổn thương nhưng em vẫn cứ tỏ ra mình ổn, kéo khóe môi lên thành một nụ cười cứng ngắt rồi nhẹ đáp lại.

[JENSOO] Chầm Chậm Thích EmOù les histoires vivent. Découvrez maintenant