1. Quả Quả.

28K 1.2K 675
                                    

"Các chị em mau lên weibo!"

"A a a tui biết ngay chính là tấm hình ở sân bay ngày hôm nay mà!!!"

"Cha mẹ tui ơi quá kích động rồi có được không huhuhuuu"

"Kim tiên sinh lạnh mặt bảo hộ người trong lòng, Đậu nhỏ ngốc nghếch níu lấy cánh tay anh, mắt mở tròn xoe ngơ ngác nhìn xung quanh! Trời cao ơi, kẻ phàm tục như tui lại xứng đáng được thấy hình ảnh thần tiên này sao hiuhiuhiuuu"

"Kẻ nhan khống lượn ngang qua chỉ muốn nói, tổ hợp nhan sắc của bọn họ thật trâu bò, nhìn nhiều cũng không ngán chút nào, người phàm thật sự không có cửa với tới!"

"55555 Mama hỏi tại sao tui vừa quỳ vừa khóc, là vì cp của con quá ngọt đó mama ơi!"

"Quả nhiên là Thái Điềm. Thật sự là Quá Ngọt!" (*)

"Quá Ngọt +1"

"Quá Ngọt +2"

"Người qua đường cũng muốn góp vui, bày tỏ Quá Ngọt +3"

.

.

.

"Quá Ngọt +9597"

Điền Chính Quốc nhìn lượng bình luận dưới bài đăng của blogger không ngừng tăng lên, nhóm chat mà em dùng tài khoản phụ tham gia vào cũng đang điên cuồng chia sẻ bức ảnh ấy, một bên kêu gào quá ngọt, một bên như sợ vẫn chưa đủ loạn, trực tiếp phóng to ra thành bảy bảy bốn chín góc độ, còn nghiêm túc kèm theo bài phân tích đầy đủ trong từng ánh mắt cử chỉ của chính chủ, điện thoại cầm trên tay cũng vì vậy mà rung lên liên hồi, cậu bé ngốc nghếch cười híp cả mắt, trong lòng vô cùng vui vẻ.

"Tiểu thiếu gia, đã đến giờ ăn tối. Tôi có thể mở cửa để họ đem vào không?" Dường như sợ bản thân đột ngột lên tiếng sẽ khiến thiếu niên mất hứng, Kim Thái Hanh tận lực hạ giọng nhẹ nhàng nhất, chậm rãi nói từng chữ một.

Người con trai còn đang, ừm, ngốc nghếch lăn lộn trên chiếc giường rộng lớn, cảnh tượng này anh sớm đã quen thuộc, nhưng mỗi khi nhìn thấy vẫn là có phần khó hiểu. Tiểu thiếu gia cao quý như vậy lại chẳng mảy may có tâm phòng bị với người bên cạnh mình, bao nhiêu cảm xúc chân thật đều bộc lộ ra ngoài. Là vì được Điền gia nuôi quá kĩ sao? Thâm tâm bỗng cảm thấy không thoải mái, nếu đổi lại là một người khác, phải chăng em vẫn sẽ như thế?

Nhưng có lẽ Kim Thái Hanh đã bỏ qua một điều, tiểu thiếu gia cũng chỉ là trong thời điểm có anh ở đây mà thôi.

Dời ánh nhìn từ điện thoại sang người đàn ông ngồi cách em không xa, nụ cười vẫn còn lưu lại trên gương mặt thanh tú, ngay cả thanh âm cũng phá lệ làm nũng: "Dạ được nha. Em cũng đói rồi."

Kim Thái Hanh xoay người, từ góc độ cậu bé không nhìn đến, khoé môi khẽ cong lên.

Đầu bếp trưởng sau khi nghe tin cậu chủ nhỏ chọn nơi này là điểm dừng chân, kinh ngạc qua đi liền vội vàng đốc thúc chuẩn bị bữa cơm cho em càng nhanh càng tốt, một chút cũng không dám lơ là. Đùa sao, con cưng của Điền tổng đại giá quang lâm, cho dù không chọn tiếp nhận việc làm ăn của gia đình, chung quy vẫn là chủ của bọn họ, há có thể xảy ra sai sót?

ᴛᴀᴇᴋᴏᴏᴋ || ᴋɪᴍ ᴛɪêɴ sɪɴʜ ᴋʜôɴɢ ᴍᴜốɴ ᴄùɴɢ ᴇᴍ ɴóɪ ᴄʜᴜʏệɴ ʏêᴜ đươɴɢ.Wo Geschichten leben. Entdecke jetzt