Chương 34

8.9K 787 56
                                    

Tác giả: Trì Tiểu Gia

Editor: Xoài

***

Chương 34:

Tôi chính là tôi, là pháo hoa không chỉ một màu

***

Y Minh Trạch vội ném bóng rổ đi, bước tới, lúc ngồi xuống cẩn thận từng li từng tí một.

Lâm Tiểu Mãn ôm hai chân, cằm đặt lên đầu gối, như một con thú non bị thương co quắp trong xó.

Y Minh Trạch nhìn nhìn một hồi, vẫn may, không rơi nước mắt, không thì thật sự anh không phải làm thế nào.

Mặt ngoài Y Minh Trạch bình tĩnh là thế, nhưng trong lòng đã vội sắp chết, cuối cùng nhịn mãi mới hỏi một câu: "Cậu vẫn ổn chứ?"

Hỏi xong ngay đến cả anh cũng thấy ngớ ngẩn, nhìn sắp khóc đến nơi, ổn chỗ nào mà ổn?

Anh nhớ lại biệt danh "trai thẳng cục mịch" mà bạn khác phái đặt cho mình, trước kia anh chưa từng nghĩ đó là xấu, nhưng bây giờ, anh vô cùng hối hận lúc trước sao không hạ mình, hỏi thêm một câu, "tại sao".

"Có phải nãy tôi nghiêm khắc quá không?" Y Minh Trạch nghĩ lỗi do mình trước tiên.

Lâm Tiểu Mãn lắc đầu, qua hồi lâu, mới cố gắng dùng giọng điệu bình thản nhất, kể chuyện xảy ra trên lớp cho Y Minh Trạch nghe, cuối cùng còn nhấn mạnh: "Thật sự, thật sự đó chỉ là một chuyện rất bé mà thôi."

Y Minh Trạch nhìn chóp mũi hồng hồng của Lâm Tiểu Mãn, nghĩ bụng, nào phải chuyện bé gì.

"Em cũng biết mình bị làm sao. Rõ ràng em không cao, không cường tráng, em hơi có bệnh ưa sạch sẽ, giới tính của em không phải nữ, từ nhỏ đến lớn em không chơi với nhiều nam sinh..." Lâm Tiểu Mãn cười khổ nói, đầu cúi càng lúc càng thấp.

Y Minh Trạch ngồi bên cạnh, nghe mà nhíu mày. Anh không chịu nổi việc nhóc con thường ngày vui vẻ là thế tự dưng suy sụp, lời lẽ như tự chán ghét bản thân.

"Cho nên cậu không phải người khác." Y Minh Trạch ngắt lời lẩm bẩm của cậu, "Cậu là Lâm Tiểu Mãn."

Lâm Tiểu Mãn khẽ giật mình, ngửa đầu nhìn anh, đôi mắt cố mở to, sợ không ngăn được hơi nước trong hốc mắt tụ lại.

"Anh ơi, em có thể hỏi anh một chuyện không?" Cậu nói khẽ.

"Hỏi đi, cứ việc hỏi." Y Minh Trạch đáp.

"Lần đầu tiên gặp em, có phải anh cũng cảm thấy em cực kỳ không đàn ông không? Đừng vội, anh cứ nói thật." Ngoài miệng Lâm Tiểu Mãn nói thế, nhưng bàn tay lại lặng lẽ siết thành nắm đấm.

"Không, ngay từ đầu đã thấy thỉnh thoảng cậu giống một bé gái." Y Minh Trạch thẳng thắn đã quen, không hề đắn đo khi nói về cảm nhận ban đầu.

Lâm Tiểu Mãn gật gật đầu, nhưng không thất vọng, trực giác nói cho cậu biết Y Minh Trạch không giống những kẻ bêu rếu cậu, mỉa mai cậu. Quả nhiên, Y Minh Trạch nói tiếp, "Nhưng mà".

[Edit - Hoàn] Thử Ghẹo Lần Nữa Xem - Trì Tiểu GiaWhere stories live. Discover now