Chương 9

801 40 1
                                    

Chương 9:

Về sau mỗi khi kỳ phát tình tới Thư Ly đều không cho phép Hạ Liên Chử ở lại cùng nữa, Hạ Liên Chử hiểu được những gì người nọ đang suy nghĩ, liền đáp ứng yêu cầu, chỉ lặng lẽ đứng canh trước cửa phòng y.

Hai người cách một cánh cửa, Hạ Liên Chử không nhìn thấy tình huống bên trong, thế nhưng có thể tưởng tượng được những điều sẽ xảy ra bên trong căn phòng.

Không có hắn bên cạnh, phỏng chừng Thư Ly sẽ phải chịu đựng đau khổ dằn vặt đến cực hạn, có lẽ sẽ ở trên giường lăn qua lộn lại, sẽ dùng sức cắn chặt tay ngăn chặn mọi khả năng phát ra bất cứ âm thanh nào, và, y nhất định sẽ khóc.

Tựa như tiếng khóc nghẹn ngào của ấu thú, nhỏ nhẹ, vụn vỡ.

Hạ Liên Chử lập tức nghĩ đến đôi mắt Thư Ly, đôi con ngươi màu đen ánh lưu ly. Nếu khóc, đôi mắt lưu ly liền trở nên ngập nước, điềm đạm lại đáng yêu, trong suốt đến mức có thể thấy rõ những cảm xúc nhỏ vụn dưới đáy mắt.

Trong lòng Hạ Liên Chử có chút mâu thuẫn, hắn thích nhìn Thư Ly khóc, nhưng không thích thấy Thư Ly khóc vì những chuyện khác.

Hạ Liên Chử đúng lúc thu thập tâm tư không tiếp tục nghĩ thêm nữa, nhưng rất kỳ lạ là, hắn đối với Thư Ly có một sự kiên nhẫn vượt qua giới hạn khoan dung của bản thân.

Gian phòng cách âm rất tốt, Hạ Liên Chử không nghe được âm thanh bên trong, hắn có chút buồn bực, mà nhiều hơn buồn bực chính là lo lắng, tay đặt sẵn ở chốt cửa hết vặn ngang rồi vặn dọc, qua lại mấy lần vẫn không mở cửa phòng, hắn quyết định tuân thủ ước định với Thư Ly, sẽ không tự ý mở cửa đi vào.

Qua rất lâu, Thư Ly mới từ trong phòng đi ra, y vừa tắm, đuôi tóc còn ướt, trên người tản ra hơi nước.

Thư Ly đi tới phòng khách, ánh mắt đầu tiên bắt gặp được là cái gạt tàn trên khay trà nhồi đầy tàn thuốc, trong không khí tràn ngập mùi nhàn nhạt cay đắng của thuốc lá. Hạ Liên Chử đem điếu thuốc đang kẹp trong tay dập tắt, bước vào bếp rót cho Thư Ly một ly nước.

Thư Ly nâng cốc, cái miệng nhỏ nhâm nhi, mới vừa rồi y hao phí rất nhiều thể lực, bổ sung nước là chuyện rất cần thiết.

Sau khi uống xong, Hạ Liên Chử lập tức rót thêm cho y một ly nữa, lần này Thư Ly không vội vã uống, đem ly nước để lên bàn, ngược lại nhìn thẳng Hạ Liên Chử, chìa tay ra: "Cho tôi một điếu."

Đối với yêu cầu lần này của Thư Ly, Hạ Liên Chử không còn hữu cầu tất ứng, hắn chỉ cầm ly nước vừa nãy đặt lại vào trong tay Thư Ly, nói: "Không cho hút."

Thư Ly nở nụ cười, cũng không phản bác, bé ngoan gật đầu nói: "Cũng được, không hút thì không hút."

Dừng một chút, còn nói: "Nhưng mà tôi ngửi mùi tự nhiên lại muốn hút."

Hạ Liên Chử rất trực tiếp đem bao thuốc lá ném vào thùng rác, nói: "Tôi cũng không hút nữa."

Thư Ly sững sờ, không nghĩ Hạ Liên Chử sẽ làm như vậy.

"Nhị thiếu muốn cai thuốc sao?" Y chậm chạp hỏi.

"Hút thuốc không tốt cho thân thể." Hạ Liên Chử nói chuyện rất đương nhiên, thật giống như cái người vừa khiến gạt tàn đầy ắp tàn thuốc lá không phải hắn, lại rất tùy ý nói với Thư Ly, "Em về sau cũng đừng hút."

[Hoàn] Ái Hậu Dư Sinh (ABO)-Khả Ái TrừngWhere stories live. Discover now