Chương 28: Liệt dương!!!

4K 277 46
                                    

Ông hai với bản thân là nhà trai nên khi nghe con dâu sanh nở thì cũng phải tới thăm cho phải phép, ông Thìn vừa nghe ông hai là thầy lang thì cũng niềm nở đón tiếp bởi vì đó là những người có tài. Vả lại ông hai ông Thìn cũng có nghe qua là chính ông đã cứu và cưu mang nàng nên cái ân này ông mang lớn lắm, "Anh vô trong ngồi chơi, để tôi nói sấp nhỏ làm chút đồ để tôi với anh lai rai."

"Dạ cảm ơn anh." ông hai tháo ra cái nón cối rồi ngồi lên ghế dài, ly trà thơm ngát bỗng chốc được rót đầy thay cho lời hiếu khách. Ông hai cũng là một người thích uống trà vừa ngửi được hương trà lạ mà lại mang một mùi hương vương vấn như vậy thật làm cho ông hiếu kỳ muốn biết đây là trà gì.

Ông nhấp thử một ngụm nhỏ, trong nước trà ấm nóng mang một màu xanh biếc khi ngậm vào đầu lưỡi liền cảm nhận được chút vị đắng thanh mát, sau khi nuốt rồi hương thơm còn vấn vương nơi khoang miệng và tạo được hậu ngọt trong đắng về sau. Đúng là trà hảo hạng, "Trà này là loại gì mà ngon quá anh, tôi chưa uống bao giờ." ông hai hớp thêm một ngụm nhỏ nữa rồi để lại ly lên bàn gật đầu tấm tắc khen, đúng là trà ngon.

"Anh đúng là biết thưởng thức trà đó đa, trà này là trà Long Tỉnh loại một tôi mới lấy về từ Hàng Châu." trà này vua Càn Long rất thích vì vậy giá thành cũng không hề rẻ, ông Thìn chỉ lấy được một vài gói để ở nhà khi có khách quý mới đem ra pha trà đãi khách. Lần này ông đem ra đãi ông hai thì cũng đủ biết ông hai được ông Thìn coi trọng cỡ nào.

Ông hai vừa nghe đây là loại trà quý mà ông nghe danh đã lâu thì không khỏi ngạc nhiên, một thứ trà quý như vậy mà ông ấy có thể đem ra đãi mình tự nhiên thấy người trước mặt hảo cảm cũng tăng lên không ít.

"Quý hóa quá được anh cho uống loại trà quý này, tôi cũng không có gì quý giá, chỉ có mấy con cá lóc bự để ngoài kia mong anh nhận cho. Coi như tôi làm quà cho cháu Thắm."

"Anh tới thăm con gái tôi là tôi mừng rồi quà cáp chi cực thân hông biết, à mà để tôi nói thằng Khanh ra tiếp anh." ông Thìn đem giỏ đựng mấy con cá lóc ú nụ đưa cho người làm để họ nấu cháo cho nàng ăn, ông còn dặn họ cắt cổ thêm con gà đem đi nổ muối hột để ông lai rai với ông sui.

Khanh lộp cộp bưng lò than từ trong buồng ra ngoài, cô vừa thấy ông hai là đã mừng huýnh lên chạy lại kêu cha. Nàng hổm rài sanh nở cô chỉ kịp tới cho ông hay rồi xin thêm vài cách để chăm sóc cho nàng chứ cô cũng không ở lại nhiều, nay ông hai tới đây thiệt là cô mừng còn hơn ai cho vàng nữa.

Khanh đem lò than để ra sau bếp xong cũng chạy tới ngồi cạnh ông hai, cô nhớ ông muốn xỉu luôn á. Từ lúc cô gọi ông là cha tới bây giờ thì khoảng cách người dưng giữa hai người đã tan biến, đi tới đâu ông hai cũng khoe đây là con tui đó rồi khi nói chuyện thì nhắc tới Khanh là con trai ông hiển nhiên ông không hề nói cô là con gái, nếu như lúc trước họ hỏi sao mà cô để tóc dài thì ông rất nhanh nói là do cô bị bệnh mỗi lần cắt tóc là hành gần chết vì vậy sau khi làm cái lễ cúng đường hoàng rồi mới cắt tóc được. Vì vậy ai cũng chúc mừng ông có thằng con lấy được vợ giàu có tiếng trong vùng, vậy mà bấy lâu nay không ai biết nàng là con ông Thìn, nếu như biết nàng nhà giàu vậy lỡ đâu đem về nuôi thì cũng được như Khanh rồi sao.

Chờ Người [GL-Thuần Việt- Tự Viết]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ