Chương 46

3.2K 283 29
                                    

"Em tính không về nhà luôn hay sao, ba mẹ gửi em cho anh mà em lại không nghe lời vậy đó." người con trai với đôi mắt xanh tưng đồng với Anna đang vắt chéo chân nói chuyện với cô, em anh thương con gái anh biết nhưng anh vẫn bao che nó mà xí xóa cho qua để nó theo anh xuống đây ở còn ba mẹ phải ở trên Sài Gòn. Anh không ngờ sau khi tới Cần Thơ nó thì ở một nơi còn anh thì ở một ngã, anh vừa mới bị ba rầy nên phải chuyển chỗ tới Mỹ Tho mà thay vào vị trí của sĩ quan chỉ huy mới xin nghỉ phép cưới vợ ở đó.

"Em không bỏ tụi nhỏ được, em ở đây có việc làm cũng tốt mà."

"Tốt chi mà tốt, làm tiểu thư con của thống đốc sống sung sướng không chịu mà đi làm cô giáo, em có bị gì không, biết bao nhiêu sĩ quan giỏi muốn cưới em mà Anna."

"Anh hiểu em làm sao mà Bogie."

Bogie thở dài, anh lấy kha khá tiền trong túi ra rồi xoa đầu em gái mình, thiệt sự hết nói nổi rồi cũng tại anh thương nó quá thôi, "Hết tiền cứ nói với anh, bây giờ anh phải đi cho kịp giờ." Bogie đội lên chiếc nón phớt màu đen đồng màu với bộ đồ Tây của mình đang mặc, anh ta ôm em gái mình xong rồi bước đi ra xe chờ cho lính hộ tống. Khi rời đi anh vẫn không quên đem theo tấm hình của người con gái anh thương tới đó, một người vợ mặc dù chỉ trên danh nghĩa và chỉ là sự chấp nhận đơn phương từ anh nhưng anh vẫn rất tự hào giới thiệu rằng đây chính là bà cai tổng.

Ngày cưới nhanh chóng tới gần, đêm ba mươi lại là đêm nhóm họ của nhà ông Thìn ai nấy cũng hì hục bày biện mâm cỗ cùng nhau ăn uống hát hò. Anna là khách quý đương nhiên cũng không ngoại lệ sẽ ở đây và nhìn nàng lạy xuất giá, mặc dù là có con trước nhưng mà ai cũng xí xóa cho qua tại vì hai người được kể là cũng từng có làm một cái lễ nhỏ xin ông bà rồi chỉ là không được lớn thôi nên bây giờ ông Thìn mới tổ chức lại cái đám cho đường hoàng. Vì vậy mấy chú trong họ ai ai cũng trích thời gian để tới uống ly rượu mừng.

"Bây mới thôi chồng hả Hường?" người dì út ngồi đối diện cô hai đang cắt bánh bò thì cũng lên tiếng hỏi, Anna cứ như một cái đuôi nhỏ liên tục theo sau cô hai phụ giúp cái này cái kia. Thỉnh thoảng cô hai còn sẽ đút cho Anna một vài miếng bánh nữa.

"Dạ dì, chồng con lang chạ quá nên con thôi." cô hai thiệt tình nói ra, hôm nay là ngày vui cũng là đêm ba mươi, cô không muốn nhắc tới những chuyện không vui nữa nên là trả lời qua loa một chút rồi cũng lảng sang chuyện khác.

"Ngon quá." Anna mở to đôi mắt xanh biếc của mình thầm thán phục cái món bánh da lợn này, ăn ngon dễ sợ công nhận cô hai khéo ghê, mấy cái bánh này đều một tay cô làm hết đủ màu xanh rồi màu tím. Màu vàng nữa chứ, lần đầu Anna nhìn thấy mấy cái bánh này ăn vào lạ miệng mà màu sắc còn bắt mắt như vậy.

"Ngon thì ăn miếng nữa nha, công tôi đổ đó." cô hai đối với Anna cười rất tươi, từ khi mà rời xa Sơn thì cô cũng rất nhanh trở về trạng thái như là thời con gái. Cô ăn diện hơn, mặc đồ cũng đẹp hơn và đặc biệt là rất hay cười với Anna bởi vì Anna nói rằng rất thích thấy cô cười.

"No rồi." Anna xoa cái bụng căng tròn của mình, nãy giờ theo chân cô hai được cô đút cái này rồi đút cái kia ăn miết nên là khỏi cần ra bàn ăn thì Anna vẫn có thể no như thường. Mấy đứa nhỏ còn được ưu ái dẫn tới ăn một mâm riêng rồi chạy về nhà ngủ trước, còn Anna ở đây đêm nay chơi cùng bọn họ, cô định bụng rằng sẽ về sớm nhưng mà cô hai nói là ở lại chơi cho vui giao thừa mà nên đâu có ai ngủ đâu.

Chờ Người [GL-Thuần Việt- Tự Viết]Donde viven las historias. Descúbrelo ahora