Chương 27: Công viên thiên đường thú cưng Hoàng Gia

3.6K 420 20
                                    

Editor: AmiLee

Buổi chiều, Louis đang ấp ủ một kế hoạch nhỏ với sức hoạch định một dự án cấp quốc gia giá trị trăm tỷ điểm tín dụng, Brandon tiến vào nói:

"Bệ hạ, hành lý của ngài Evans từ dinh thượng tướng đã lấy về."

Louis buông việc trên tay, quay đầu nhìn về phía Brandon trong tay cầm theo một cái ba lô hơi cũ:

"Chỉ có một chút như thế thôi sao?"

"Vâng, đúng vậy, toàn bộ vật phẩm của ngài Evans đều ở chỗ này."

Lúc Brandon đem ba lô đưa qua đột nhiên khóa kéo mở ra, đồ vật rối tinh rối mù bên trong rớt ra ngoài, ông nhanh chóng nói:

"Rất xin lỗi, Bệ hạ, thần lập tức thu dọn sạch sẽ!"

Louis khoan hồng độ lượng* mà nói:

"Để ta tự mình làm đi."

*Khoan hồng độ lượng: Tấm lòng bao dung rộng lượng.

Brandon nhịn không được vuốt mông ngựa:

"Bệ hạ, trông ngài hôm nay thần thái sáng láng, tinh thần đặc biệt tốt đó ạ."

Louis cong môi: "Đương nhiên."

A Dao của anh mất mà tìm lại được, tuy rằng bây giờ hai người còn có chút ngăn cách, nhưng chỉ cần người đó ở bên cạnh mình là được, đây cũng là phiền não ngọt ngào.

Anh ngồi xuống, tự mình nhặt lên những đồ vật rơi trên sàn nhà.

Vài món quần áo ít ỏi chất liệu không tốt, thủ công cũng kém, mặc ở trên người khẳng định không thoải mái.

Còn có nửa non bình sữa tắm cùng dầu gội, tản ra mùi tinh dầu công nghiệp thấp kém, kích thích đến cái mũi của anh cũng phát ngứa, thiếu chút nữa hắt xì một cái.

Cũng may là bản thân Kỷ Dao lớn lên đã đủ tốt, hơi thở sạch sẽ thoải mái, mới có thể hold lại những đồ vật làm ẩu này.

Nghĩ đến trước đó Kỷ Dao đã từng ăn qua khổ chịu qua tội, Louis liền đau lòng không thôi, muốn đem đồ vật lộn xộn này toàn bộ nhét vào thùng rác.

Nhưng mà anh không thể làm như vậy, buổi sáng vì việc đi dinh Thượng tướng lấy hành lý đã chọc người tức giận, nếu mà mình ném đi như thế, chỉ sợ A Dao sẽ không để ý tới anh mấy ngày nữa.

Vì thế Louis chỉ có thể nhận mệnh mà đem đồ vật rơi trên sàn nhà từng cái nhặt lên thả lại ba lô, lúc thu thập toàn bộ xong đang chuẩn bị kéo khóa lên thì anh đột nhiên ngửi được bên trong ba lô tản ra một mùi quen thuộc, đó là hương vị thuộc về riêng anh.

Anh nghi hoặc mà mở ra tận cùng bên trong ba lô còn một ngăn nữa, đưa tay vào lục lọi, sau đó lấy ra một mảnh vảy rồng màu đen, rõ ràng là từ chỗ quan trọng trước ngực mình bong ra.

Vảy toàn thân của Louis sau khi rời khỏi cơ thể đều sẽ tự động vỡ thành bột mịn tan vào không khí giống như tuyết đọng bị ánh nắng chiếu vào.

Dù dùng dụng cụ cao cấp tinh vi nhất cũng không thể thu được một phân tử của đống cặn này, duy nhất chỉ có hộ tâm lân* này sẽ không biến mất.

[REUP] Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không ? - Ngọc Án ThanhWhere stories live. Discover now