CHƯƠNG 32.1

858 59 2
                                    


[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidịch
CHƯƠNG 32.1
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/x2Qing/
https://www.wattpad.com/story/261358286-edit-%C4%91am-m%E1%BB%B9-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Mặt Chu Hải Quyền liền bắt đầu đen, Tiếu Dao nhịn cười, khụ một tiếng, nói: "Đại cẩu là rất dọa người......"

"Không có," Chu Hải Quyền nói, "Tôi chính là đơn thuần mà không thích chó."

Tiếu Dao không nói chuyện, trong lòng lại cảm thấy chính mình đào ra một đại bát quái!

Chu Hải Quyền đại gia trưởng nam nhân cao lớn uy vũ như vậy, thế nhưng cũng sẽ sợ chó sao?

Nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy rất khôi hài!

Chu Hải Quyền thấy đuôi lông mày cậu không giấu được ý cười, liền khụ một tiếng, lạnh mặt nói: "Tôi là có duyên cớ."

Tiếu Dao thấy anh không hề che lấp, liền hỏi: "Duyên cớ gì?"

Chu Hải Quyền cảm thấy vô cùng khó chịu, nửa ngày mới nói: "Tôi lúc còn nhỏ đi theo cha mẹ đến nông thôn chơi, từng bị hai con chó cắn."

Lại nói tiếp thì thật là mất mặt, nhưng chuyện này thật sự để lại cho Chu Hải Quyền bóng ma rất lớn, dẫn tới anh vừa nghe chó sủa, chân liền có chút mềm. Đại nam nhân không sợ trời không sợ đất, có thể chơi đua xe, chơi cực hạn vận động, lại chỉ sợ chó, ngay cả ngày thường đi đường, có chút tiểu Teddy nhào lên ôm chân anh, anh đều kinh hồn táng đảm. Không có biện pháp, bóng ma lúc nhỏ, đặc biệt khó trừ tận gốc. Anh lúc ấy mới năm sáu tuổi, bị hai con đại hoàng cẩu đứng lên còn cao hơn anh vây quanh cắn, quần áo trên người đều bị cắn rách, trên đùi đến nay còn lưu lại một vết sẹo.

Anh nghiêm cấm dì Vương và người biết nội tình đem chuyện này nói ra ngoài, đối ngoại quảng cáo rùm beng nguyên nhân mình ghét chó, chỉ là rất ghét động vật có lông. Người rong nhà ngoại trừ Chu Đồng, em trai em gái cũng đều không biết chân tướng chuyện anh ghét chó. Nếu đã biết, chỉ sợ hình tượng đại ca uy nghiêm sẽ sụp đổ.

"Kỳ thật chó nếu dạy tốt, không cắn người." Tiếu Dao nói.

Chu Hải Quyền liền nói: "Về sau cậu cùng lão nhị dọn ra đi, tùy tiện nuôi."

......

Tiếu Dao nghĩ thầm, chuyện kia ngược lại cũng đúng. Chờ cậu về sau tự do, dọn ra đi, tùy tiện nuôi.

Cậu thích chó, hơn nữa là thích chó lớn, cảm thấy thời điểm dắt chó ra ngoài, một đại nam nhân dắt một Teddy kì quái cỡ nào, vẫn là chó lớn tốt, uy phong lẫm lẫm! Trần Ha Ha nhà bọn họ, tương lai khẳng định khoẻ mạnh tiêu sái!

"Tiếu Dao, Tiếu Dao," bên ngoài bỗng nhiên có người kêu cậu, Tiếu Dao vừa quay đầu, là dì Vương, thực hưng phấn mà hô: "Cậu mau tới đây xem nào, trên TV đang phát tiệc tối hôm trước, tôi còn nhìn thấy cậu này!"

Dì Vương cũng kêu Chu Hải Vinh xuống dưới, TV nhà bọn họ đều có công năng tự động phát lãi, dì Vương liền kéo trở lại, còn rất hưng phấn: "Tôi vừa rồi có một mắt có một mắt không mà xem, đột nhiên nhìn thấy đang phát cái này, còn nghĩ có thể nhìn thấy Tiếu Dao hay không, kết quả mới vừa nghĩ đến, liền nhìn thấy hình ảnh Tiếu Dao diễn xuất, nhìn rất đẹp nha......"

[ĐM]ĂN MẬT: XUYÊN THƯ - Công tử Vu CaWhere stories live. Discover now