CHƯƠNG 95

561 25 2
                                    

[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidich
CHƯƠNG 95
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/x2Qing/
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
----------------------------------------------------------------------------------------------------------

Thời điểm Chu Hải Vinh đến tiệm cơm Vương gia, mẹ Vương Trí nói cho hắn: "Hôm nay không có cách nào chiêu đãi cậu đâu, Vương Trí hắn đi tắm rửa, còn chưa có trở về đâu, tôi đang muốn gọi nó đây, nó đi lâu như vậy, chẳng lẽ muốn chà rớt một tầng da."

"Vậy lên một dĩa đậu phộng đậu đi, lại cho cháu một chai rượu." Chu Hải Vinh nói.

Vương mụ mụ lên tiếng, chỉ chốc lát bưng lên một bình rượu trắng, một đĩa đậu phộng, còn thêm một đĩa rau trộn dưa chuột.

Chu Hải Vinh tìm vị trí kề cửa ngồi xuống, mẹ Vương nói: "Cậu ngồi vào trong chút đi, bên ngoài lạnh."

Chu Hải Vinh cười cười, đã bắt đầu uống rượu, thời điểm rượu uống đến một nửa, Vương Trí đã tắm rửa trở lại, xách theo cái bao nilon, thấy Chu Hải Vinh, sửng sốt một chút.

Chu Hải Vinh đã uống hơi say, vẫy tay nói: "Tới, cùng tôi uống hai ly."

Vương mụ mụ liền tiếp nhận quần áo dơ trong tay cậu ta, lại đưa qua một cái ly, để cậu ấy cùng Chu Hải Vinh ngồi.

"Tiểu Chu tổng sao lại một mình uống rượu đây."

Chu Hải Vinh không nói chuyện, chỉ nhắc bình rượu lên, cũng rót một ly cho cậu ta. Vương Trí nói: "Con người tôi không thế nào uống rượu."

"Vậy cậu là uống, hay là không uống?"

Vương Trí do dự một chút, bưng chén rượu lên liền uống một hơi cạn sạch.

Chu Hải Vinh tiếp tục rót đầy cho cậu ta, hai người lẳng lặng mà uống rượu, cũng không nói gì. Vương Trí liền nói với mẹ mình: "Mẹ, mẹ đi ngủ trước đi, nơi này có con là được."

Mẹ Vương liền quay vào trong đi ngủ, tiệm cơm chỉ còn lại có hai bọn họ, Vương Trí liền hỏi: "Có tâm sự?"

Chu Hải Vinh gắp một hạt đậu phộng, kết quả còn chưa kịp cho vào miệng, đậu phộng liền rớt, giận đến hắn đập đũa xuống, hai khuỷu tay chống ở trên bàn, đôi tay chà chà tóc, sau đó hơi hơi ngẩng đầu, trên mặt mang theo nụ cười như có như không, hỏi: "Cậu thích tôi?"

Vương Trí "Ân" một tiếng, Chu Hải Vinh liền hỏi: "Cậu thích tôi cái gì?"

Vương Trí thành thật mà nói: "Tôi cũng không biết."

Nói là mặt đi, chính là tính cách cậu ta cũng thích, cậu ta cảm thấy Chu Hải Vinh chính là một quý thiếu gia ngạo kiều, cậu ta trèo cao không được, rồi lại mắt trông mong nhìn.

"Cậu hôm nay cũng gặp qua anh tôi, cậu nói, tôi với anh tôi, cậu cảm thấy ai tốt hơn?"

Vương Trí không chút do dự nói: "Đương nhiên là anh."

Chu Hải Vinh liền cười: "Phì, tôi với anh tôi không ccah1 nào so, anh ấy từ nhỏ đã tài giỏi hơn tôi."

Hắn uống một ngụm rượu, ngón tay đùa bỡn chén rượu: "Anh tôi là trưởng tử nhà của chúng tôi, từ nhỏ ba mẹ tôi đã coi trọng anh ấy. Sau lại ba tôi ở bên ngoài có người, không thường về nhà, nhưng anh tôi ông ấy vẫn là quản, tôi chỉ là nửa vời, từ nhỏ không có người nào quản, thành tích anh tôi so với tôi tốt hơn, so với tôi hiểu chuyện hơn, so với tôi tài giỏi hơn, liền mẹ nó cái gì cũng tốt hơn tôi, ha ha ha ha ha."

[ĐM]ĂN MẬT: XUYÊN THƯ - Công tử Vu CaWhere stories live. Discover now