CHƯƠNG 58

836 48 4
                                    


[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidịch
CHƯƠNG 58
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/x2Qing/
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hai người một nồi lẩu nhỏ, tình sắc thực phẩm đứng hàng đệ nhất. Hai đôi đũa quấy trong cùng nồi nước sôi, nhiệt khí huân mặt đầy mồ hôi ẩm ướt, đặc biệt đối với nam nữ khác phái mà nói, nguyện ý cùng đối phương ăn một nồi hai người cái lẩu, nước miếng gián tiếp luân phiên, không phải quan hệ thân mật không thể làm được.

Tiếu Dao là thể chất dễ ra mồ hôi, chỉ ăn chốc lát liền ra một đầu mồ hôi, Chu Hải Quyền liền múc một muỗng canh suông cho cậu, Tiếu Dao hai tay ôm chén, môi hồng hồng nộn nộn, làn da đầy mồ hôi không dầu mỡ ngược lại càng có vẻ trơn bóng kiều nộn, khuôn mặt thanh xuân, như là trứng gà bóc vỏ, ngón tay tinh tế thon dài, khớp xương đã rõ ràng dáng của nam nhân thành niên.

Thật sự rất khó tưởng tượng, hai người bọn họ sẽ có một ngày ngồi xuống ăn lẩu, còn là ăn cùng nồi lẩu nhỏ.

Bữa cơm này như là bạn cũ gặp mặt, tương ngộ cũng là trong cố ý mang theo ngẫu nhiên. Hai người nói không nhiều lắm, ăn cũng rất nhanh, hơn hai mươi phút liền ra khỏi tiệm. Ăn đến ướt cả người, ra ngoài gió lạnh vừa thổi, Tiếu Dao liền nhịn không được run lập cập.

"Trời lạnh như vậy, cậu còn mỗi ngày đạp xe đi làm tan tầm?"

"Tôi mang theo bao tay nha." Tiếu Dao nói liền từ trong túi móc bao tay ra cho anh xem.

"Cậu hiện tại tiền lương hẳn là không thấp đi?" Chu Hải Quyền nói: "Kiếm tiền chính là vì để chính mình sống càng thoải mái, không cần cái gì cũng nghĩ về sau, cuộc sống hiện tại cũng phải sống tốt."

Chu Hải Quyền quen làm lãnh đạo và đại gia trưởng, liền thích giảng đạo lý. Tiếu Dao nói: "Cũng ổn, nếu là tuyết rơi, tôi khẳng định liền không đạp xe đi."

Cậu khom lưng cởi bỏ khóa, nói: "Vậy tôi đi đây, Chu đại ca, tạm biệt."

"Tôi lái xe tiễn cậu."

"Không cần, tôi đi xe, một lát liền đến nhà, anh trên đường cũng chú ý an toàn." Tiếu Dao ngồi trên xe, giống như là dò hỏi, "Tôi đi đây?"

Chu Hải Quyền liền cười cười, nói: "Trên đường cẩn thận."

Tiếu Dao rất hoạt bát mà dùng tay làm một dấu OK, tươi cười trên mặt Chu Hải Quyền liền rõ ráng hơn, góc cạnh trở nên nhu hòa, trong bóng đêm thập phần ôn nhu sung sướng. Tiếu Dao liền nói: "Anh xem, anh hẳn là nên cười nhiều hơn" cậu rốt cuộc nói ra lời trước kia muốn nói nhưng không nói: "Kỳ thật anh cười rộ lên đặc biệt đẹp."

Người không thường cười cười rộ lên, so sánh với người thường cười, lại là một loại cảm giác, đại khái vật lấy hiếm làm quý, cho nên phá lệ khiến người để bụng.

Chu Hải Quyền hơi hơi sửng sốt, Tiếu Dao đã hì hì cười hai tiếng, đạp xe đạp đi xa. Chu Hải Quyền nhìn Tiếu Dao đi xa, lúc này mới lên xe, chính mình ở trong xe ngồi một hồi, duỗi tay kéo kính chiếu hậu xuống ngang tầm mắt, nhìn chính mình trong gương.

[ĐM]ĂN MẬT: XUYÊN THƯ - Công tử Vu CaWhere stories live. Discover now