Chương 9.4

470 40 2
                                    

9.4

Trong Thượng Thư Phòng, cách một chiếc lò toả khói xanh, Gia Ninh Đế nhìn Thái tử đứng đối diện mình.

Vết thương nặng chưa khỏi, sắc mặt Hàn Diệp vẫn trắng bệch, hàng mi dày, dài rũ xuống, cung kính ngoan ngoãn.

Càng ngắm, Gia Ninh Đế càng thấy tướng mạo chàng thật tốt đẹp, thanh cao tao nhã, giống mai giống trúc, vốn dĩ, đây nên là kiệt tác của ngài, khiến ngài thấy tự hào. Nhưng không, vì Hàn Diệp không giống ngài tí nào cả.

“Thái tử, chắc con đã nghe được việc trên triều hôm nay rồi, con có ý kiến gì không?” Gia Ninh Đế bình thản hỏi.

Hàn Diệp nhẹ nhàng đáp, “Phụ hoàng, gần đây nhi thần không được khỏe, bỏ bê chính sự đã lâu, con không dám đưa ý kiến.”

Gia Ninh Đế cười, "Tất cả những việc tả tướng làm, chẳng qua là vì tin vào lời đồn người cổ độc thôi, lão cho rằng chỉ cần giết được con và dựa vào phương pháp luyện chế cổ độc là có thể phò trợ Chiêu Nhi bước lên ngôi vị Thái tử. Không từ mọi thủ đoạn hòng để đạt được mục đích, thậm chí còn câu kết đại sứ nước khác, hãm hại hai vị hoàng tử của trẫm…… Con có hận họ không?”

Hàn Diệp lắc đầu, “Con biết bản tính cửu đệ là lương thiện, không vì ngôi vị Thái tử đó mà hãm hại thủ túc đâu, tả tướng có lo ngại của tả tướng, chuyện tả tướng làm thì đừng nên liên lụy cửu đệ.”

“Trẫm đã nghe hiểu.” Gia Ninh Đế cười lạnh, “Ý của con là, nếu trẫm muốn bảo vệ Chiêu Nhi, thì cần phải phạt tả tướng thật nặng.”

Tựa hồ Hàn Diệp kinh hãi lắm, “Phụ hoàng nghĩ nhiều rồi, ý của nhi thần không phải vậy. Nhi thần tin phụ hoàng sẽ có quyết định thánh minh, không dám nói xằng.”

“Hay cho câu không dám nói xằng.” Gia Ninh Đế nhìn chàng chằm chằm, nói, “Con không nói câu nào mà đã khiến An Ninh bôn ba khắp nơi giúp con, khiến bá quan lên án tả tướng ngay trên đại điện thay cho con, thậm chí cả Long Phi Dạ kia cũng phục tùng con…… Thái tử à, con còn giỏi giang hơn trẫm nghĩ nhiều lắm.”

“Phụ hoàng……” Hàn Diệp cười gượng, "Nếu ngài thật sự nghi ngờ mọi việc là do con làm ra, lục đục với các anh em chỉ để giữ ngôi vị Thái tử, vậy thì nhi thần không làm Thái tử cũng được…… Xin phụ hoàng ban thánh chỉ phế truất con đi.”

Vẻ mặt Gia Ninh Đế dịu lại một chút, “Diệp Nhi, trẫm chỉ thuận miệng nói vậy thôi, con đừng để bụng…… Triệu Phúc, vẫn chưa có tin tức về tung tích của Tào Thừa à? Sống phải thấy người, chết phải thấy xác.”

Triệu Phúc khom lưng trả lời, “Bẩm bệ hạ, tạm thời vẫn chưa có tin gì, Đại Lý Tự Khanh đã sai người truy lùng khắp thành rồi ạ.”

“Phụ hoàng.” Hàn Diệp như mới sực tỉnh, lấy quyển sách cổ trong áo ra, qua chỗ Triệu Phúc rồi trình lên.

“Hôm qua An Ninh đến phủ của con, nói nhận được tin Tào Thừa sợ tội bỏ trốn, nên dẫn người đi điều tra, tìm ra chứng cứ câu kết với tả tướng, nào ngờ An Ninh sơ ý quá, đánh rơi thứ này trong phủ của con……  Con nghĩ rằng, so với giao cho Đại Lý Tự Khanh, chi bằng để phụ hoàng định đoạt.”

Diệp Dạ| Túc hoả Where stories live. Discover now