Biên tập: Nguyệt Mẫn
Chỉnh sửa: June┃Đọc kiểm: Bí Đao
***
Chung Mậu đang hoảng sợ, sợ đến mức bạt vía, trong tiềm thức muốn hét toáng lên.
Đột nhiên Lục Lê bịt chặt miệng người trước mặt.
Hắn nghiến răng gằn ra hai chữ: "Câm miệng."
"Bố mày là người."
Chung Mậu vẫn còn kinh hãi, mãi đến khi Lục Lê sầm mặt đánh một phát vào đầu cậu ta đến mức tỉnh cả ngủ.
Mẹ nó là người thật này.
Không phải nằm mơ.
Tròng mắt Chung Mậu muốn rớt ra ngoài, vừa định nói gì đó thì không ngờ hai người không hề để ý xung quanh, lỡ làm ra tiếng động hơi lớn.
Khương Nghi đang ngủ ngon lành trên giường như đã phát giác ra gì đó, ngón tay ôm lấy má khẽ giật giật, mi mắt như cánh bướm rung lên nhè nhẹ.
Chung Mậu bị Lục Lê bịt miệng không dám nói gì, cả người cứng đờ lại không dám thở.
Một lúc sau, thấy Khương Nghi vẫn nằm trên giường nhắm mắt ngủ say sưa hai người mới thở phào nhẹ nhõm.
Mười phút sau.
Lục Lê nín thở, cẩn thận nhấc chăn lên rồi nhẹ nhàng xuống giường.
Sau khi xuống giường, việc đầu tiên hắn làm là mạnh mẽ kéo Chung Mậu đang ngủ trên sàn nhà ra khỏi phòng.
Chung Mậu: "..."
Bên ngoài phóng khách, Lục Lê đá Chung Mậu vào ghế sofa thầm chửi: "Nửa đêm nửa hôm không ngủ đi mà làm cái gì vậy hả?"
"Làm Khương Nghi tỉnh giấc coi chừng tao đá mày xuống gầm giường đấy."
Chung Mậu ôm mông, bị mắng như vậy nên cũng bắt đầu thấy nửa đêm nửa hôm tự dưng ngồi xổm trên đầu giường người ta đúng là hơi đáng sợ thật nên vội vàng áy náy xin lỗi.
Nhưng chỉ một chốc Chung Mậu đã thấy có gì đó là lạ.
Cậu ta còn chưa hỏi sau nửa đêm Lục Lê lại chạy sang giường Khương Nghi rồi giơ tay lên giữa không trung dọa người ta, sao hắn có thể mạnh tay với mình như thế?
Dù thế nào đi chăng nữa, Lục Lê vẫn có vẻ lén lút hơn mình nhiều mà đúng không?
Chung Mậu lập tức trừng mắt mắng Lục Lê: "Nửa đêm tao ngồi ở đầu giường còn mày trèo lên giường người khác!"
Lục Lê: "Mày ý kiến hả?"
"Trước khi ý kiến thì trả lại dép đây rồi ý kiến gì thì ý kiến."
Chung Mậu: ''...''
Lục Lê cẩn thận đẩy cửa phòng ngủ, rón rén lấy gối đầu hồi nãy cầm đập Chung Mậu, hắn quay lại lạnh lùng dùng khẩu hình miệng nói: "Cút ra ngoài ngủ."
Chung Mậu: "..."
Cậu ta nhìn lướt qua sofa phòng khách tối om, rồi lại nhìn sang màn cửa sổ đang đung đưa đáng sợ cực.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/EDIT] VỢ MÌNH TỰ MÌNH NUÔI - QUAN NI NI
General FictionTên gốc: Chính mình lão bà chính mình dưỡng Tác giả: Quan Ni Ni Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Nguyên sang, Hào môn thế gia, Thanh mai trúc mã, Điềm văn, Vườn trường, Chủ thụ, Tình cảm, Nhẹ nhàng, 1×1, HE Biên tập/Chỉnh sửa: Vân Tình Cung Độ dài: 112 c...