Chương 2:🆘

1K 28 0
                                    

2.

Tôi chụp màn hình tin nhắn đó, đặt ở trước mặt Lâm Kha.

Anh ấy im lặng rất lâu, mới dụi ấn đường bất lực nói với tôi:

" Chi Chi, em đừng nghĩ quá nhiều, anh và Khúc Tâm Dao hoàn toàn trong sạch."


Trong mắt có một sự mệt mỏi không thể che giấu.

Mấy tháng gần đây, anh ấy đang bận làm một cái hợp đồng lớn đối tác phụ trách hợp đồng này là Khúc Tâm Dao, tiếp xúc nhiều với nhau cũng khó trách được điều này.

Nhưng trực giác của phụ nữ nói cho tôi biết, giữa anh ấy và Khúc Tâm Dao tuyệt đối không phải quan hệ hợp tác đơn thuần đơn giản như vậy.

Kỳ thực nói một cách công bằng, từ cao trung Khúc Tâm Dao đã nổi bật hơn tôi.

Tuy rằng thành tích của cô ấy không bằng tôi, nhưng diện mạo xinh đẹp tính cách lại hoạt bát lá gan lớn.

Hồi đó trường học tổ chức thi đấu bóng rổ, trận trung kết đối thủ của lớp chúng tôi lén lút làm chuyện mờ ám khiến cho Lâm Kha bị vấp ngã. Dẫn đến đầu gối của anh ấy gãy, căng dây chằng không thể tiếp tục vào sân thi đấu.

Khi đó tôi im lặng giúp Lâm Kha điều trị vết thương, còn Khúc Tâm Dao đã cầm theo bó hoa của đội cổ vũ xông và trừng cậu bạn nam sinh làm Lâm Kha ngã đó:

" Cậu phạm luật rồi, cậu biến khỏi sân đi! Ở đâu có kiểu chơi bóng như vậy, có bẩn không?"

Bao gồm cả việc sau này cô ấy mạnh dạn tỏ tình với Lâm Kha và bấp chấp tất cả theo đuổi chạy theo anh ấy suốt 6 năm.

Nếu như không phải cô ấy đào góc tường của tôi, thì tôi đã khen ngợi cô ấy một câu thẳng thắn dễ thương rồi.

" Chi Chi, nếu như anh và Khúc Tâm Dao có chuyện gì thì đã sớm xảy ra rồi. Chúng ta đã ở bên nhau 6 năm, tốt xấu gì cũng cho anh một chútt tín nhiệm được không?"

Trong ánh mắt của Lâm Kha phảng phất xuất hiện phiền chán.


Khoảng khắc đó, tôi phát hiện bản thân bất lực như vậy---------

Giả vờ không biết, chính là ung dung thản nhiên nhìn anh ấy từng bước từng bước đi về phía Khúc Tâm Dao.

Nhưng trực tiếp nói rõ ràng với anh ấy, nó sẽ chỉ đẩy anh ấy ra xa hơn.

Hướng về phía trước hay hướng về phía sau đối với tôi mà nói đều là ngõ cụt.

2 ngày sau, Lâm Kha trở về sau một chuyến công tác.

Anh ấy thậm chí còn không thông báo với tôi, chỉ âm thầm trở về, đóng gói đồ đạc của bản thân sau đó mời công ty vận chuyển mang đồ đạc đi.

Nếu như không phải tôi tan làm về sớm nhìn thấy,
Có lẽ anh ấy cứ như vậy im lặng không một tiếng động rời khỏi thế giới của tôi.

Nhìn thấy tôi, Lâm Kha cũng có chút kinh ngạc trên mặt thoáng qua một chút lúng túng.

Tôi cố nén nỗi đau trong lòng đi qua chỗ anh ấy, giả vờ bình tĩnh nói:

" Anh có muốn uống một cốc cà phê không?"

Truyện được đăng tải tại page Deĩng, theo dõi mình để đọc được một số bộ truyện khác mình dịch nhé!

TUYẾT TANWhere stories live. Discover now