Chương 66: Đọc sách

309 39 1
                                    

Sáng sớm tỉnh lại theo thói quen sờ soạng bên cạnh giường, cảm nhận được cảm giác trống trải, Thái Anh rất nhanh liền mở mắt, nhìn phần giường trống rỗng bên cạnh trong mắt hiện lên một tia không vui.

"Lệ Sa." Thái Anh vén chăn lên, từ trên giường ngồi dậy, kêu to một tiếng.

"Lệ Sa ở đây." Bên tai truyền đến thanh âm ôn hòa của Lệ Sa.

Thái Anh quay đầu đi, phát hiện Lệ Sa đứng bên cạnh mình, mỉm cười vui vẻ.

"Ngươi lúc nào cũng đứng ở đây a?" Thấy được mặt Lệ Sa lửa giận của Thái Anh cũng tiêu tan, ngữ khí mang theo nhàn nhạt ủy khuất, tựa hồ đối với Lệ Sa hết sức bất mãn.

"Anh Nhi, nơi này dù sao cũng là tẩm điện của Hoàng hậu nương nương." Lệ Sa cười cười, an ủi nói, "Cũng nên thu liễm một chút."

Lệ Sa nhắc nhở Thái Anh mới nhớ tới mình bây giờ đang ở chỗ nào, trên mặt thoáng cái liền đỏ ửng. Nhớ tới chính mình đêm qua cùng Lệ Sa ở Phượng Tê điện làm ra loại việc thẹn thùng như vậy, Thái Anh liền hận không thể đào hố đem mình chôn xuống. Nàng sao có thể như vậy a! Mỗi lần chỉ cần bị Lệ Sa nhẹ nhàng sờ một chút nàng liền tước vũ khí đầu hàng, thật mất mặt.

"Anh Nhi, lau mặt a." Lệ Sa mỉm cười, đưa cho Thái Anh một cái khăn mặt.

Thái Anh cúi đầu tiếp nhận, nhẹ nhàng lau vài cái, khăn bông mang theo chút ẩm ướt chà sát trên mặt hết sức thoải mái, Thái Anh hưởng thụ than nhẹ một tiếng. Lệ Sa quả nhiên hiểu rõ người của nàng nhất, nước ấm là thứ Thái Anh thích nhất.

"Anh Nhi ngươi ngồi ở đây một chút, Lệ Sa mang đồ ăn sáng đến." Tiếp nhận khăn mặt trong tay Thái Anh, Lệ Sa mở miệng nói.

"Không cần phiền phức như vậy." Mắt nhìn sắc trời bên ngoài, Thái Anh nói, "Ta đi tìm mẫu hậu cùng ăn chung." Tính toán thời gian cũng là thời điểm mẫu hậu dùng bữa.

"Hoàng hậu nương nương phân phó ngươi mấy ngày nay không thể đi ra ngoài." Lệ Sa nói, "Thái y chẩn đoán công chúa bệnh nặng, cho nên ngươi đều phải ở trong phòng."

"Vậy Bổn công chúa chẳng phải buồn bực muốn chết rồi." Thái Anh trong mắt hiện lên một tia không vui.

"Có Lệ Sa bồi bạn, Anh Nhi làm sao sẽ buồn bực?" Lệ Sa mỉm cười nói với Thái Anh, "Hai ta... có thể làm rất nhiều chuyện thú vị."

Thái Anh mặt ửng hồng lên: "Nơi này là tẩm điện của mẫu hậu, không... không thể xằng bậy!"

"Anh Nhi, ngươi đang suy nghĩ gì đấy." Lệ Sa đáy mắt tràn đầy trêu chọc, "Lệ Sa nói chuyện thú vị là Lệ Sa sẽ nói cho công chúa một ít tin đồn thú vị, ngươi lại nghĩ đi đâu rồi a?"

Ngẩng đầu, chống lại nụ cười của Lệ Sa, Thái Anh một hồi xấu hổ, đứng lên hung hăng bấm véo vào eo nàng: "Ngươi giỏi lắm Lệ Sa, lại dám giễu cợt Bổn công chúa!"

"Nào dám a, công chúa đại nhân." Lệ Sa một bên trốn tránh, một bên nói, "Lệ Sa rất đứng đắn đang trả lời công chúa đại nhân a."

"Bổn công chúa nói ngươi giễu cợt chính là giễu cợt!" Thái Anh đứng ở trước mặt Lệ Sa, duỗi ra ngón trỏ chỉ vào ngực Lệ Sa nói, "Không cho phép nói xạo."

[Lichaeng - Cover] Trưởng Công Chúa Trọng SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ