Chương 69: Ăn bánh ngọt

323 32 1
                                    

"Lệ Sa, thay Bổn công chúa trang điểm lại đi, họa sắc mặt tái nhợt một chút." Ngồi ở trước bàn trang điểm, Thái Anh nói. Nàng bây giờ còn đang trong giai đoạn bệnh nặng mới khỏi, sắc mặt tự nhiên không thể quá hồng nhuận, hơn nữa sắc mặt tái nhợt cũng có thể lấy cớ sớm chút ly khai Phủ tướng quân, nàng đối với Phủ tướng quân thật sự không có một chút hảo cảm.

"Được." Lệ Sa mỉm cười, cầm lấy son phấn bôi một chút cho Thái Anh, "Son phấn dùng nhiều sẽ làm tổn thương làn da."

"Việc này Bổn công chúa đương nhiên biết rõ." Ngoan ngoãn ngồi tại chỗ, tùy ý Lệ Sa loay hoay, Thái Anh nói, "Ngươi thấy Bổn công chúa bình thường sẽ dùng sao?"

"Anh Nhi trời sinh khí chất thanh lệ, tự nhiên không cần những thứ này." Lệ Sa nhẹ nhàng cười cười nói với Thái Anh.

"Những lời này Bổn công chúa rất thích nghe." Thái Anh khẽ mỉm cười. Người nói nàng xinh đẹp đương nhiên không ít, nhưng duy chỉ có Lệ Sa mới làm cho nàng nghe xong thập phần vui vẻ.

"Anh Nhi, ngươi xem một chút, như thế nào?" Đem hai tay của mình từ trên mặt Thái Anh lấy ra, chỉ vào gương, Lệ Sa nói.

Nữ tử trong gương sắc mặt hơi tái nhợt, tuy rằng thoạt nhìn mang theo bệnh khí, nhưng mà khóe mắt cùng đuôi lông mày kia lại mang theo mị ý, làm cho người ta nhìn thấy liền kích động. Lệ Sa vô thức nuốt nước miếng, công chúa nhà nàng quả nhiên là mỹ nhân, cho dù hơi có vẻ bệnh trạng, cũng không giảm xuống mỹ cảm, ngược lại tăng thêm một phần mềm mại.

"Lệ Sa?" Năm ngón tay mở ra lung lay trước mặt Lệ Sa, phát hiện Lệ Sa đang ngẩn người, nàng kêu lên một tiếng, "Sao lại ngây người a?"

"Là do ngươi." Phục hồi tinh thần lại, Lệ Sa đáy mắt tràn đầy vui vẻ, hai con ngươi không e dè nhìn Thái Anh.

"Ban ngày ban mặt lại nói lời này, không biết e lệ." Thái Anh lầm bầm một tiếng.

Lệ Sa khẽ cười một tiếng, sửa sang lại tóc Thái Anh, thuận đường đem một cái trâm gài tóc giúp nàng cài lên, "Trâm gài tóc này rất thích hợp với y phục của Anh Nhi, thoạt nhìn càng thêm xinh đẹp."

"Trong mắt ngươi, sẽ không có thứ gì không thích hợp với Bổn công chúa a."

"Anh Nhi cũng biết rồi..." Ôm lấy eo Thái Anh, đem cằm của mình đặt trên vai nàng, Lệ Sa cười cười nói.

"Mỗi ngày đều nói những thứ này, cũng không biết chán." Ngón trỏ nhẹ điểm vào trán Lệ Sa, Thái Anh nói.

"Lời tâm tình với Anh Nhi Lệ Sa nói thế nào đều không chán." Đáy mắt tràn đầy vui vẻ, "Anh Nhi đã cảm thấy chán ngấy rồi?"

"Mỗi ngày đều là những lời này, nói không chừng một ngày nào đó Bổn công chúa sẽ thật sự chán nha."

"Như vậy không được." Lệ Sa sắc mặt nghiêm túc, suy tư nửa ngày mới nói, "Xem ra Lệ Sa nên hảo hảo xem nhiều sách vở, xem có câu thơ nào thật hay để ca ngợi không. Lệ Sa về sau mỗi ngày đều niệm một bài thơ cho Anh Nhi nghe."

"Bổn công chúa muốn ngươi tự mình sáng tác." Thái Anh đưa tay nhéo nhéo gò má của Lệ Sa, "Không cho ngươi lười biếng." Lệ Sa đôi má mềm mại trắng nõn, Thái Anh ngắt hai cái cảm giác rất không tồi, lại tiếp tục ngắt thêm vài cái.

[Lichaeng - Cover] Trưởng Công Chúa Trọng SinhWhere stories live. Discover now