Lời nói dối là viên đạn bọc đường

243 18 1
                                    

Tác giả: Tùy Chu

“Lời nói dối là viên đạn bọc đường” nguyên bản chỉ là tục ngữ, đến khi trên thế giới xuất hiện một loại chứng bệnh mới, những lời nói dối của người bệnh sẽ biến thành kẹo.

Hy vọng mang đến một chút ngọt cho sinh hoạt của mọi người.

————————

Khi Ngô Tà buột miệng thốt ra câu “Tôi không hút thuốc”, một viên kẹo dùng để cai thuốc lá trống rỗng xuất hiện ở trước mắt mọi người, toàn bộ không gian đều đông cứng lại.

“Đây là ai làm?” Ngô Tà kinh ngạc sau đó vội vàng nắm lấy cơ hội dời đi lực chú ý của mọi người, nhưng ở thời điểm Trương Khởi Linh cau mày nhặt lên khối kẹo kia quan sát, Giải Vũ Thần đang xem diễn đột nhiên nói:

“Xem ra mọi người đều không xem tin tức, mấy ngày trước có một loại bệnh kỳ quái đột nhiên lên hot search, khi người bệnh nói dối, những lời nói dối đó sẽ biến thành các chủng loại kẹo bất đồng, loại bệnh này phát tác hoàn toàn không có quy luật, nhưng trừ cái này ra không có bệnh trạng khác, bởi vậy còn nhấc lên nhiều lĩnh vực thảo luận.”

Ngô Tà cười gượng một tiếng, “Nào có bệnh như vậy, còn có tuân thủ định luật bảo toàn năng lượng không.”

Giải Vũ Thần mỉm cười với hắn, sau đó rất có hứng thú nói: “Kỳ thật tôi cũng chưa thấy qua người bị bệnh này, hay cậu nói dối thử xem?”

Ngô Tà nhìn khối kẹp trong tay Trương Khởi Linh, chẳng sợ nửa đời của hắn đều giao tiếp với một ít dị vật kỳ quái, nhưng trong xương cốt hắn vẫn tin tưởng khoa học, vì thế hắn mở miệng nói một câu: “Tiểu Hoa là nữ.”

Viên kẹo thứ hai trống rỗng xuất hiện ở trước mắt bọn họ, còn mẹ nó dùng giấy gói kẹo hồng nhạt.

“Oa nga.” Hắc Hạt Tử vẫn luôn an tĩnh xem diễn vỗ tay.

“Ngọa tào, lợi hại.” Bàn Tử đi theo vỗ tay.

Ngô Tà hoàn toàn ngốc, hắn giương mắt nhìn về phía Trương Khởi Linh, đôi mắt đen kịt của đối phương nhìn hắn, da đầu Ngô Tà tê rần.

Kỳ thật liền tính bắt được hắn hút thuốc Muộn Du Bình cũng không có đánh hắn, nhiều lắm là lục soát ra thuốc hắn giấu rồi ném, nhưng —— xuất phát từ tôn trọng nhất ca giới trộm mộ, hắn vẫn là không nghĩ làm Muộn Du Bình phát hiện, Ngô Tà vì chính mình giải vây, tuyệt đối là sẽ không bởi vì hắn nhìn ánh mắt của Muộn Du Bình mà cầm lòng không đậu hoảng sợ.

Trương Khởi Linh hướng hắn vươn tay, Ngô Tà nuốt nuốt nước miếng, trong tiếng cười nhạo của Bàn Tử, đem hai điếu thuốc trộm dùng giấy vệ sinh bao giấu trong túi giao đi ra ngoài.

Giải Vũ Thần thấy hành vi của Ngô Tà thì ghét bỏ phát ra một tiếng chậc.

Trương Khởi Linh lãnh khốc vô tình mà đem hai điếu thuốc ném vào thùng rác, quả thực giống sát thủ mặt lạnh, Ngô Tà mắt trông mong mà nhìn hắn thật vất vả giấu đi trữ hàng cách hắn mà đi.

“Bệnh này có thể trị không?” Thuốc đã không có, Ngô Tà quan tâm tới vấn đề trị liệu, rốt cuộc bệnh này đi theo hắn một ngày, hắn một ngày đều không chạm được vào thuốc, đến nói dối cũng không được.

[ Edit ] Đồng nhân Bình TàWhere stories live. Discover now