Chương 82: Nguyện những điều tốt lành cho cây nhỏ

168 8 0
                                    

Ngôi chùa được xây dựng trên đỉnh núi và bạn có thể nhìn thấy bầu trời trong xanh khi giơ tay lên.

Đã hai giờ chiều rồi.

Lý Đế Nỗ dựa vào bức tường đỏ, cầm điện thoại di động tạm thời xử lý công việc.

La Tại Dân ngồi xổm ở chân tường, bất chấp gió lạnh dữ dội, trên tay cầm một gói mì ăn liền.

"Ừm, ngon lắm...Mà anh không đói hả?"

Lý Đế Nỗ cụp mắt xuống, liếc nhìn lớp mỡ trong gói mì trong tay La Tại Dân: "Vấn đề không phải là anh có đói hay không, mà là những thứ như cơ bụng, các múi bụng của anh, khi anh có nó rồi anh không muốn mất nó."

Ngay lập tức, Lý Đế Nỗ không quên nói thêm: "Ồ, Tiểu Dân, anh quên mất rằng em không có cơ bụng, cũng không có múi bụng, em không hiểu cũng là chuyện đương nhiên."

Tiểu Dân: "..." Mì ăn liền trong tay cậu bỗng nhiên không thơm, không ngon nữa, Lý Đế Nỗ thật đáng ghét!

Hai người xuống đi núi, khi đến sườn núi thì trời đã tối.

Lý Đế Nỗ bối rối một hồi, vẫn là vỗ vỗ La Tại Dân đang nhảy cẫng lên trước mặt, La Tại Dân vui vẻ như chim.

"La Tại Dân, em còn nhớ hôm nay lên núi làm gì không?"

"Treo thiệp ước nguyện? Ngắm chim? Ăn mì gói?"

"Mục đích chính ấy?"

"Chết thật! Tôi tới để cầu các đại sư giúp tôi xua đuổi xui xẻo đi! Đại sư ở đâu? Đại sư ở đâu?"

Lý Đế Nỗ nhàn nhã nói : "Đại sư... có lẻ tan làm rồi."

La Tại Dân: "Vẫn chưa đến 6 giờ mà."

Lý Đế Nỗ: "Đại sư và các nhân vật xã không giống nhau, người ta tan làm đúng giờ, tan làm rất sớm."

La Tại Dân rất buồn bực, cậu xong đời rồi, cậu sẽ gặp xui xẻo, không thể giải thoát được.

Với vẻ mặt buồn bã, La Tại Dân và Lý Đế Nỗ cuối cùng cũng đến được chân núi.

Khu vực xung quanh cuối cùng cũng trở nên sầm uất, ven đường có những người bán đồ ăn vặt, còn có những tài xế taxi chào đón khách hàng quay trở lại thành phố.

Lúc này có người vỗ nhẹ vào lưng La Tại Dân, La Tại Dân quay lại nhìn thấy một ông già đang vẫy chiếc quạt đuôi mèo lớn.

"Chàng trai trẻ, tôi thấy ấn đường của cậu đen tối, ánh mắt đờ đẫn, gần đây nhất định có chuyện không thuận lợi, cậu tốt nhất nên nghe lời tôi."

Chàng trai trẻ La Tại Dân có chút tức giận: "Não của tôi không tốt lắm, lên núi để làm cái gì mà tôi cũng quên mất, dù vậy thì ông cũng không thể đánh lừa tôi bằng cách nói chuyện lỗi thời này được."

"Tôi có trí nhớ không tốt, cũng không phải là ngốc, ông không thể đổi mới một chút à, đổi thành những lời mà có thể lừa được tôi ấy, như vậy thì tôi mới cảm thấy bản thân mình được tôn trọng."

"Ngoài ra, ấn đường của tôi đen tối có thể là do hàng ngày tôi đeo mặt nạ, ấn đường tiếp xúc với ánh nắng mặt trời nên trở nên đen."

[NOMIN/Trans] THUÊ BẠN TRAI NHƯNG THUÊ PHẢI TỔNG TÀI!Where stories live. Discover now