Chương 362: Thôn Âm Sơn (32)

1.2K 206 33
                                    

Chương 362: Thôn Âm Sơn (32)

Edit: Lam

"Không mượn được âm khí ở đây thì có thể về hầm mộ mượn không? Dù sao anh cũng là hậu duệ của đạo sĩ cương thi mà." Mục Tứ Thành ngẩng đầu hỏi.

Bạch Liễu lắc đầu: "Tốt nhất thì không nên, đạo sĩ cương thi đang ở độ tụ âm khí mấu chốt, lúc này tôi mà đến mộ của nó thi phép mượn âm khí phát tài thì đó không phải là mượn nữa mà là cướp, sẽ kết thù."

"Vậy là chúng ta phải bỏ nhiệm vụ này sao?" Mục Tứ Thành không chấp nhận được, sắc mặt sa sầm đến nỗi vắt được cả nước.

Vừa nói, Mục Tứ Thành ngẩng đầu nhìn Bạch Liễu, ngay sau đó đã sững người.

Tuy Bạch Liễu bị cướp nhiệm vụ, nhưng trên mặt cậu lại là nụ cười nhạt khiến Mục Tứ Thành không hiểu nổi, nụ cười này không đọng trong đáy mắt, làm người ta vô thức cảm thấy giờ phút này Bạch Liễu vừa ung dung lại vừa nguy hiểm.

"Không cần." Bạch Liễu nâng mắt cười, nhìn Mục Tứ Thành, "Đợi đến bây giờ mới cướp, coi bộ cũng kiên định đó."

Mục Tứ Thành nhanh chóng phản ứng lại, nhìn chằm chằm Bạch Liễu có biểu cảm như đã đoán trước, do dự hỏi: "Chắc không phải là anh... cố tình dồn ép Khổng Húc Dương trước, sau đó dẫn dụ bọn họ đến cướp nhiệm vụ của anh đấy chứ?"

Bạch Liễu vô tội chớp mắt: "Sao có thể chứ? Sao mà tôi biết lại có người xấu xa như vậy, còn cướp nhiệm vụ của người khác nữa."

Mục Tứ Thành: "..."

Nói chung là mỗi bước đi của Bạch Liễu hắn đều không rõ, bây giờ hắn còn không phân biệt được Bạch Liễu đang cố tình hay là giả ngơ nữa rồi.

"Vậy anh còn tính làm nhiệm vụ này nữa không?" Mục Tứ Thành nhíu mày, "Nhưng mà việc đã đến nước này, theo cách anh nói thì nhiệm vụ này cũng không làm được nữa."

"Không, vẫn có thể làm." Bạch Liễu nhảy sang bên cạnh hai bước, ý bảo Mục Tứ Thành nhìn xuống dưới chân.

Mục Tứ Thành giơ camera soi xuống, ánh sáng màu lục sáng chiếu xuống chân hắn, là bảy cái hố sâu hình chữ nhật đã được đào ngay ngắn.

Đống hố này đào rất thống nhất, phía trước còn lập mộ bia bằng cẩm thạch, trên mộ bia còn khắc ảnh đen trắng, người trong ảnh lại chính là bảy cụ già trong miếu thờ kia.

Mục Tứ Thành giật mình, suýt chút thì giẫm chân xuống hố, tay giơ camera cũng rung lắc, nhón chân lùi ra sau vài bước, vẫn còn sợ hãi hỏi: "Đây là... mồ chôn mà bảy cụ kia đào xong nhưng chưa kịp mai táng hả?"

Bạch Liễu gật đầu: "Khổng Húc Dương mượn âm khí của tổ tiên khác được chôn ở đây của tôi, nhưng còn bảy người gã chưa mượn được."

"Bởi vì bảy người này còn chưa được chôn cất!" Lần này Mục Tứ Thành phản ứng cực nhanh, hắn vui sướng huých Bạch Liễu một cái, nhướng mày nói, "Kinh ghê á Bạch Liễu, đầu óc anh nhanh nhạy thật, anh tính để sau khi bảy người này được chôn thì sẽ đến dùng âm khí mượn vận sao?"

2️⃣ [ĐM/EDIT] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn (Từ c200-c398)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ