Phần 16

197 16 0
                                    

au: https://vip-rima92.blogspot.com/2016/04/thuy-chap-16.html


Chap 16



Nếu để Seung Hyun về kinh thành, cậu sẽ trở thành mục tiêu tấn công của cả anh trai và em trai mình. Ji Yong đẩy cậu ra sau lưng, đi lùi ra sau"Hoàng thượng thương Thái tử và Tam hoàng tử, vậy Nhị hoàng tử thì sao?""Nhị hoàng tử sẽ chẳng sao cả! Nếu ngài ấy vừa hồi cung mà đã xảy ra chuyện gì, chắc chắc Thái tử và Tam hoàng tử sẽ chịu tội đầu tiên...""Thế nên mới nói! Họ sẽ hại cậu ấy và đổ tội cho nhau!""Hoàng thượng đã có sắp xếp bảo vệ ngài ấy! Xin hãy yên tâm hồi cung!"Yên tâm cái con khỉ! – Ji Yong nghiến răng ken két"Hình như họ bao vây rồi..."- cậu bảo anh"Thiếu gia!"- người đánh xe cũng chạy lên nói với cậu –"Vẫn có đường chạy xuống dưới...""Kwon đại nhân, nếu Hoàng thượng biết ngài dẫn Nhị hoàng tử chạy trốn kháng chỉ thì e rằng Tể tướng sẽ gặp rắc rối đấy!"Cậu nhìn anh, Ji Yong đang rối trí, một mặt lo lắng cho cha, một mặt lo cho cậu. Nếu không mau đưa ra quyết định thì cũng không xong."Quay về đi..."- cậu bảo anh –"Ta cũng không muốn Tể tướng bị liên lụy. Chúng ta quay về, cũng dễ đưa Tam đệ lên ngôi hơn...""Thực ra Hoàng thượng cũng có ý đưa Nhị hoàng tử lên ngôi. Vậy nên nếu ngài hồi kinh sớm, sẽ được đích thân Hoàng thượng chỉ dạy. Hoàng thượng đã có dụng ý như thế, đương nhiên sẽ bảo vệ ngài. Kwon đại nhân cùng ta quay về, sau này có thể nối nghiệp cha ngài làm đại thần..."Lời chưa nói hết, thị vệ đã bị anh đá cho một cái, phía sau hắn là 5 6 người cũng mặc áo đen xông ra"Ngươi lo bọn chúng!"- anh nói với người đánh xe rồi nắm tay cậu lôi đi.Cả 2 hộc tốc chạy xuống chân núi. Trời lạnh thấu xương, cả 2 vừa chạy vừa thở ra khói. Cậu cảm thấy khó thở, lồng ngực cay xè. Kiểu người ung dung như cậu, có bao giờ chạy trối chết như thế này đâu. Nhưng nếu dừng lại bây giờ, cậu và anh sẽ chia xa mất.Cái gọi là Đại thần, chỉ từ đó thôi cũng cho thấy khoảng cách giữa cả 2 rồi. Quân và thần. Người ngồi trên ngai vàng, người ngồi dưới đất. Chỉ nghĩ đến việc anh sẽ không còn gọi tên cậu nữa, mà là "điện hạ". Cũng sẽ không còn nhìn cậu mà trêu chọc nữa, chỉ có thể cúi đầu dâng sớ. Bỗng nhiên cậu giật mình, cậu hiểu vì sao anh lại đánh tên thị vệ kia rồi lôi cậu chạy. Anh còn nhìn ra viễn cảnh đó nhanh hơn cả cậu. Nhưng còn cha anh thì sao? Cả ông ngoại và em gái cậu nữa?"Ji Yong..."- cậu giật tay anh – "Nhưng mà còn người nhà chúng ta...""Trước tiên đi khỏi đây đã."- anh kéo cậu lên xe ngựa rồi đánh xe đi"Người của anh thoát được chứ?""Họ cũng sẽ không làm khó ông ấy đâu!"Nhưng dù ông ấy có thoát đi chăng nữa, không biết 2 người họ có ra được khỏi đây không."Cậu cũng đừng lo cho người khác nữa, giờ là lúc lo cho chúng ta kìa!"Cha anh là Tể tướng, ông ngoại cậu là Thượng thư, hoàng thượng có muốn trách tội cũng không thể nào xử phạt cả 2 người. Giờ ông ta lo 2 đứa con cũng đủ mệt rồi, không dại gì lại đi chặt thêm tay chân của mình cả.Nhưng có lẽ đúng như Ji Yong nghĩ, hoàng thượng không muốn vì nổi giận 2 đứa trẻ mà trút giận lên đầu người lớn, nên ông đặc biệt ra lệnh: bằng mọi giá phải bắt được Seung Hyun về. Đội thị vệ chia ra, 2 người ở lại đối phó phu xe, số còn lại toàn lực đuổi theo xe ngựa của anh."Chặn trước đầu xe lại!"- thủ lĩnh ra lệnh"Đoạn đường núi này khá hiểm trở, nếu làm không đúng có thể hại đến Nhị hoàng tử""Còn hơn để bọn họ chạy xuống chân núi, mau nhảy lên xe"Nhóm người cưỡi ngựa cố gắng phi nước đại chặn xe ngựa, một nhóm khác thì nhảy lên nóc xe."Cậu cầm dây cương đi"- anh đưa dây cho cậu rồi cũng nhảy lên nóc xe ứng chiến.Seung Hyun đã học đánh xe ngựa trên đường đi. Đâu thể nào cứ ngủ rồi ngắm cảnh mãi được. Nhưng mà đoạn đường này vừa hẹp vừa xuống dốc, bên cạnh thì là bờ sông, đám người cưỡi ngựa thì chầu chực tóm cậu. Thấy vậy Seung Hyun ngồi lui vào bên trong xe. Chỉ là, dù có cẩn thận thế nào, cậu cũng không nghĩ rằng: kể cả mình có đi cẩn thận ra sao, mà xe bị đẩy nghiêng thì cũng có thể bị trật bánh.Ji Yong và thị vệ trên nóc xe càng đánh càng hăng máu, xe đã rung lắc thì chớ, còn bị đẩy nghiêng về vách núi"Ji Yong!!!"- thấy tình hình không ổn, cậu gọi anhNhưng Ji Yong theo phản xạ - thấy xe nghiêng thì liền nhảy xuống, cả 2 thị vệ kia cũng thế, cho đến khi họ thấy cậu vẫn còn ngồi trong xe"Seung Hyun!!!"- anh lao đến định nắm lấy tay cậu đang giơ ra, nhưng có người thấy lại kéo anh lại"Kwon đại nhân nguy hiểm!!!"Rốt cục, anh bị kéo trở lại, còn cậu và cả chiếc xe rơi xuống sông."Mau chạy xuống bờ sông, thuận theo dòng chảy..."Thị vệ chưa nói dứt câu, anh đã nhảy xuống sông tìm cậu"Thằng điên này!"- thị vệ lầm bầm***Bọn hắn tuy là thị vệ, nhưng việc xảy ra quá nhanh, theo phản xạ sẽ chỉ lo được cho thân mình, đến khi nhìn theo cậu đã thấy chiếc xe rơi xuống rồi. Đã thế lại còn Kwon đại nhân nữa, không nên từ đưa 2 người trở về thành 2 cái xác? Vậy mà tên điên đó rốt cục vẫn lao xuống."Cứ tưởng hắn chỉ nhất thời kích động thôi...vậy mà vẫn nhảy xuống""Tìm thấy rồi!"- có người la lênJi Yong đang ôm cậu lôi vào bờ, cả 2 đều bị thương, nhưng nhìn cậu thê thảm hơn cả. Vai trái bị rách và chảy máu, ướt đẫm cả mảng áo."Có lẽ cậu ấy gãy tay rồi"- anh đỡ cậu đứng dậy, đám thị vệ cũng chạy đến đỡ hai người dậy.Seung Hyun đau đến tái mặt, nhưng cậu vẫn ném cho anh cái nhìn ẩn ý.Đáng ra khi nãy ở dưới sông, cậu đã bảo anh hãy trốn đi. Nhưng Ji Yong ngu ngốc cứ nhất quyết bơi về chỗ có thị vệ. Chỉ vì cái tay của cậu. Cái vết thương nhỏ xíu này."Đừng có cau có nữa"- anh ôm nhẹ cậu khi ngủ, tránh cánh tay cậu bị thương –"Đợi khi có cơ hội, chúng ta sẽ trốn"Ngươi nghĩ thị vệ của hoàng thượng là ai chứ? Tay ta còn đang bất tiện thế này nữa, chúng ta sẽ bị áp giải về cung mà thôi"- cậu bĩu môi"Cậu không tin tôi sao?"Lúc Ji Yong nói như thế, cậu đã có chút xao động. Hắn là Kwon Ji Yong mà, có gì mà hắn không làm được chứ?Nhưng thẳng đến lúc này, khi cậu và anh ngồi đối diện nhau, trong phòng khách, của cung Nhị hoàng tử. Cậu bắt đầu đay nghiến"Rốt cục thì bị bắt về rồi! Ngươi là đồ vô dụng Ji Yong!!!""Nhị hoàng tử?" – một thái giám đứng ngoài hỏi –"Có chuyện gì sao?""Không có gì"- cậu trả lời, rồi ngay sau đó kéo anh xuống sát mặt mình, thì thầm –"Từ ngày hồi cung, ta luôn bị theo dõi. Ngươi xem: ngay cả giờ bọn họ cũng đang đứng ngoài nghe chúng ta nói chuyện đấy.""Ta biết ta biết...."- anh an ủi cậu –"Chịu khó đi, đợi tình hình lắng xuống rồi chúng ta mới ra khỏi đây được. Hiện tại để ta vào gặp cậu đã là khoan nhượng lắm rồi."

[Nyongtory] Thủy (RimaKenji)Where stories live. Discover now