Phần 18

200 14 1
                                    

au : https://vip-rima92.blogspot.com/2016/05/thuy-chap-18.html


Chap 18Sau này, Ji Yong thỉnh thoảng vẫn nhắc Dae Sung – cậu học trò mà anh tìm về làm quan dưới trướng của cha mình – đến thăm mộ của Nhị hoàng tử cho anh.Biến cố năm đó, Nhị hoàng tử qua đời, Thái tử bị lưu đày biên ải. Tam hoàng tử lên vị trí thái tử. Ji Yong rời bỏ kinh thành, nhưng anh vẫn viết thư về nhà, nói chuyện và ra lời khuyên cho Dae Sung.Còn Jong Hoon, tuy cậu được phủ Thừa tướng nuôi dạy và trở thành vị quan tốt trung thành với ông ngoại Seung Hyun, nhưng cậu lại thân thiết với Joon Young – người đang nắm giữ học viện Sung Kyungwan.Hoàng cung yên bình, nhuốm màu trầm lặng và bi ai. Hậu cung từ sau biến cố năm đó, hoàng hậu chỉ ở lì trong cung, ăn chay niệm phật. Có người nói nàng đang cầu phúc cho con trai, có người bảo nàng bị giam lỏng. Quý phi thì thường xuyên đến thăm công chúa. Nàng thường dẫn Hana đi dạo trong cung nói chuyện, rồi còn tính chuyện tìm phò mã. Dù sao Hana cũng đã 16 tuổi, bắt đầu tính chuyện tìm chồng là đúng rồi.Nhưng Tam hoàng tử - giờ là Thái tử - thì không vui cho lắm."Mẹ, để một thời gian nữa hẵng tìm phò mã cho Hana đi.""Tại sao?"- Quý phi sai người rót trà cho nàng và con trai –"5 năm qua rồi mà phụ hoàng con vẫn không vui lên nổi. Ta nghĩ nếu mở tuyển chọn phò mã, hoàng thượng sẽ nguôi ngoai phần nào.""Nhưng Hana còn nhỏ mà?""Nhỏ gì chứ? 16 tuổi là quá hợp lý để thành thân rồi. Đợi đến rằm ta sẽ nói với phụ hoàng con."Thái tử vừa đi vừa thở dài, nếu Hana thành thân, thì Seung Hyun nhất định sẽ hồi kinh. Mà như thế thì mạo hiểm lắm. Nếu cậu mà lên ngôi rồi thì không sao, nhưng phụ hoàng vẫn đang tại vị. Cha mà phát hiện ra Seung Hyun chưa chết, Young Bae bị đi đày oan thì...***Sự việc 5 năm trước, thật ra Young Bae cũng không phải là bị lưu đày oan. Hoàng thượng có thể thấy rõ: Young Bae cố tình bắn mũi tên tẩm độc về phía ông, nhưng Seung Hyun lại nhảy ra đỡ tên nên chết thay. Đáng ra Young Bae phải chịu tử hình, nhưng hoàng hậu khóc lóc cầu xin thảm thiết, các vị quan họ hàng thân thích với hoàng hậu cũng quỳ xuống xin tha mạng cho thái tử lúc đó. Hoàng thượng mới đổi lệnh: Thái tử mưu sát em trai, bị phé truất và lưu đày."Ta vẫn thấy mình có lỗi với Seung Hyun... Cheol Yong à... con cũng nghĩ thế sao?"Ông thở dài nói với đứa con ngồi bên. Chỉ còn có cậu. Thái tử, nhị hoàng tử trước kia đều đã không còn. Cậu lên vị trí thái tử, còn tứ hoàng tử thì lại ốm yếu không thể làm việc lớn."Không phải là lỗi của người đâu... xin người đừng suy nghĩ nhiều quá.""Con hãy chuẩn bị tinh thần đi, sáng mai ta sẽ thông báo truyền ngôi, lễ sắc phong cũng sẽ sớm được cử hành thôi.""Phụ hoàng?"- cậu không ngờ phụ hoàng lại ra quyết định dứt khoát như vậy. Khoảng thời gian gần đây ông đâu có tỏ ra là sẽ truyền ngôi cho cậu chứ?"Ta mệt rồi."Trong lòng Cheol Yong bỗng dâng lên cảm giác tội lỗi. Là cậu và Seung Hyun đã lừa cha rằng Seung Hyun đã chết, khiến ông luôn cảm thấy áy náy và mệt mỏi như vậy. Có lẽ, sau khi lên ngôi, cậu sẽ nói với mẫu thân, mở hội tuyển chọn phò mã cho cha vui lòng.***Hoàng cung thì u ám là vậy, nhưng trong phòng ngủ của hiệu sách lớn nhất trên núi, lại đang vô cùng nóng bỏng tình cảm. Tiếng thở dốc thỉnh thoảng kèm theo tiếng kêu chói tai, không khí tràn ngập hơi nước phủ đầy cả căn phòng."Đừng có cắn nữa."- cậu bực mình đẩy đầu Ji Yong ra.Vết seo trên vai cậu do bị mũi tên bắn, bao năm qua vẫn nổi rõ trên da cậu. Ji Yong lúc nào cũng khó chịu nhìn vết sẹo, rồi cắn, nhéo chỗ đó như thể muốn dứt ra khỏi người cậu. Mà vết sẹo lại ngay trên nhũ hoa, nên Seung Hyun vừa đau vừa thấy bị kích thích khi bị anh cắn."Sưng đỏ luôn rồi này!"- cậu nhìn xuống vết sẹo vốn đã nổi bật, nay càng hút mắt hơn"Mỗi lần nhìn nó là lại nhớ chuyện khi trước, lúc đó cậu quá mạo hiểm."- tay anh bắt đầu trượt xuống dưới, tách 2 chân cậu ra"Lúc đó là làm mà chưa kịp nghĩ, từ giờ thì không cần mạo hiểm thế nữa rồi... A"Cậu còn chưa kịp nói hết thì anh đã tiến vào. Theo thói quen, chân cậu ôm chặt lấy hông anh, hai cánh tay cũng bấu lấy cổ anh mà tìm điểm tựa.Ji Yong khi làm thường sẽ nhẹ nhàng đưa đẩy cậu. Nhưng từ khi xuất hiện vết sẹo này, anh thường lấy đó làm lý do mà mạnh bạo trên giường hơn. Có lần, Seung Hyun nghĩ, làm từ phía sau thì chắc sẽ đỡ hơn? Anh sẽ không nhìn thấy vết sẹo và sẽ nhẹ nhàng hơn với cậu. Và rồi cậu đã phải hối hận. Chưa bao giờ cậu thấy đau như thế, mỗi lần Ji Yong đâm vào lại là nơi sâu nhất, vết cắn, vết cấu của anh trên người cậu cũng thô bạo hơn tất cả những tư thế khác. Thế nên không bao giờ, không bao giờ cậu cho anh làm từ phía sau cả.

[Nyongtory] Thủy (RimaKenji)Where stories live. Discover now