Chap 43

1K 28 0
                                    


-Ngâm trong làn nước ấm thơm mát , được anh xoa bóp vai cho qủa thật không có gì sướng bằng. Thỉnh thoảng không biết là mỏi tay hay cố tình , anh tạm dừng hoạt động một chút... Như để không đồng ý cho anh dừng lại , cậu luồn tay ra sau bóp mạnh vào nhóc của anh , khiến anh cứ gầm gừ không ngừng...

-Cậu cảm thấy mình thật thông minh khi nghĩ ra cách đó, ai bảo anh ngu ngốc đi tặng nó cho cậu , nó chẳng khác nào bùa hộ mệnh của cậu mà

-Thấy nước đã hơi nguội , anh bèn thay nước khác rồi cởi quần áo ra , chui vào bồn tắm cùng cậu.Vì vết thương ở vai chưa thể để nước ngấm vào , anh đành phải ngồi hẳn dậy không dám nằm dựa vào thành bồn

-Mà cũng không có thời gian nằm mà hưởng thụ đâu. Anh còn công việc vô cùng quan trọng , đó là tắm cho cậu.Nhìn mỹ nhân đang nằm dựa vào thành bồn , hai mắt cậu khép hờ đầy hưởng thụ, khuôn mặt trắng hồng nay nhờ nước ấm đã ửng đỏ hẳn lên , đi kèm với nó là đôi môi đỏ mọng đang hé mở như đang mời gọi anh vào tham chiếm nó

-Lại còn thân thể kiều diễm như ẩn như hiện trong làn nước thơm ngát tự nhiên nữa chứ. Anh khẽ nuốt nước bọt thèm khát. Qủa thật lúc này anh rất muốn xông vào tha hồ yêu cậu . Nhưng chuyện gì cũng phải từ từ không thể ham muốn vội vàng được. Phải nghĩ cách để cậu mang thân đến trao tặng cho anh,như hôm qua đó...Lần này anh nhất định sẽ ăn cậu sạch sẽ haha

-Nằm một lát mà thấy anh vẫn ngồi yên tại chỗ , cậu khẽ nhíu mày gắt

" Còn ngồi đó làm gì ? Mau kỳ chân cho em đi . Nhớ kỳ sạch ở bàn chân và ngón chân đó nhé! "

-Anh đang nghĩ cách xem làm thế nào để ăn cậu nhanh chóng tiên lợi nhất... Thì bị tiếng quát của cậu làm cho giật mình... Hóa ra là kỳ chân... Được thôi , cũng tốt... Kỳ chân thì kỳ chân

-Cậu đưa hai chân về chỗ anh , anh liền đỡ lấy rồi đặt lên đùi mình , cẩn thận kỳ cọ từng ngón chân , lên bàn chân , rồi mắt cá chân , mơn trớn lên cẳng chân , thấy cậu vẫn nửa nằm nửa ngồi thoải mái hưởng thụ , anh nhanh chóng xích lại gần cậu... Rồi đưa tay ve vuốt lên cặp đùi non , xoa vuốt chán chê đùi trong , anh lại men theo đường trong của nó tới nhóc nhỏ trên người cậu

" Anh làm cái trò gì vậy hả? Tôi bảo anh kỳ chân , chứ bảo anh mon men to gan chạm vào chỗ đó không hả? "

" À... Ừm... Thì... Anh kỳ chân xong rồi "

" A ! Nhóc của tôi đâu rồi ! Đưa ra đây xem nào! "

" Em muốn làm gì nó? "

-Anh cười gian tà sung sướng nhìn cậu, hồi hộp chờ đợi cậu mang đến khoái cảm cho mình. Cậu thấy anh như vậy , thì lại nghĩ rằng đó là nụ cười méo mó vì sợ hãi và lo lắng, nên bèn chấn an

" Yên tâm đi ! Tôi chỉ muốn tắm cho nó thôi! Dù sao bây giờ nó cũng là của tôi , cũng nên có trách nhiệm một chứ! "

" À ! "_phấn khởi chờ đợi được tắm

" Mau bỏ ra đây tôi xem nào "

" Đồ của em , em tự đi mà lấy! "

" Anh nằm lên chỗ của tôi đi ! Phải chăm sóc báu vật chút chứ! "

-Anh ngoan ngoãn nằm lên thành bồn dang hai chân ra đầy hưởng thụ , để cậu thích làm gì thì làm

*Aiyo! Hư mắt tui rồi😂

-Cậu thấy thế vội vàng chồm lấy tóm luôn nhóc của mình , thích thú kỳ cọ , nghịch ngợm , khiến anh rên rỉ không ngừng . Một lát sau thì nhóc con to lớn đứng dậy chào cờ , cậu thấy thế bèn gật gù đắc ý lắm , chỉ khổ cho anh mặt mũi đỏ lựng , hơi thở dồn dập , ham muốn dâng trào mà cậu không tha...

-Đang chăm chú kỳ cọ , thì bụng cậu réo lên ầm ĩ , cậu ôm bụng nhăn nhó nhìn anh nếu máo

" Đó... Đói~~ "

-Anh đang nằm dựa vào thành bồn hưởng thụ thấy cậu mếu máo như vậy , thì vội chồm dậy ôm nhẹ lấy cậu

" Chết ! Anh quên mất ! Cả ngày hôm qua bắt em làm việc vất vả mà không cho ăn gì? Anh xin lỗi! Ngoan ! Tắm xong rồi ! Mình xuống nhà ăn cơm nhé! "

*Ngăm nước cũng gần 1h rồi chứ bộ😂

-Thấy cậu đồng ý , anh liền bế cậu ra ngoài , rồi xả nước sạch lại thân thể cho cả hai. Mới dịu dàng mặc quần áo vào cho cậu. Sau đó vội vàng đưa cậu xuống nhà ăn. Lúc ở trong bồn tắm anh đã khó chịu lắm rồi , nhưng thấy cậu đói mặt mũi nhăn nhó khổ sở như vậy , anh không lỡ ép cậu

-Đành phải cố gắng nhịn xuống ham muốn bản thân , để đưa cậu đi giải quyết cái bụng đã

-Có mấy ngày anh bị thương mà mặt cậu đã gầy hốc hẳn đi , cơ thể cùng không đầy đặn như trước nữa... Anh thấy vậy thì xót lắm , bây giờ anh đã khỏe hẳn rồi , nhất định sẽ chăm sóc , bồi bổ cho cậu thật tốt. Ôm cậu xuống phòng ăn trước sự ngơ ngác lẫn ngạc nhiên của mọi người

" Ông chủ?! "

" Ừm "

" Ơ.... "

" Em sao thế? "

" Bác quản gia và người làm đâu hết rồi? Sao nhà mình nhiều người lạ thế? "

-Cậu ngơ ngác nhìn những người xa lạ trước mắt mình , ngay cả bác quản gia cũng lạ luôn

" Cả một lũ mắt mù như thế giữ lại làm gì? Đây là quản gia và giúp việc mới nha mình ! Họ sẽ biết điều nghe lời em hơn "

" Nhưng mà! Đông người như vậy sao anh lại đuổi họ đi! Như vậy tội lắm! "

" Anh cho bọn đấy sang Lào làm việc , chứ có phải đuổi đi đâu "

" Ờ vậy thì được "

" CÁC NGƯƠI NHÌN KỸ PHU NHÂN CHƯA! TA MÀ BIẾT KẺ NÀO THẤT LỄ VỚI PHU NHÂN NHƯ LẦN TRƯỚC... THÌ ĐỪNG TRÁCH TA ĐỘC ÁC! "

" Phu nhân "

-Cậu thấy bọn họ run rẩy như vậy , thì cười hìhì , hai tay khua khua , nếu không phải vẫn ở trong lòng anh , thì cậu đã nhảy xuống bắt tay làm quen với họ rồi

*Hòa đồng quá mà😂

" Chào mọi người "

-Thấy cô xử sự như vậy , bọn người làm chỉ nhíu mày , mặt khẽ giãn ra rồi mỉm cười khẽ liếc sang anh. Không ngợ Chị Hai của họ lại đáng ngạc nhiên thế này! Anh nhìn biểu hiện của cậu , chỉ biết thở dài rồi than

" Chẳng giống phu nhân xíu nào "

" Kệ em! Anh bế thế này thì đã không ra dáng gì rồi "

[Edit/ Chuyển ver] Có Vợ Ngốc Mệt ThậtWhere stories live. Discover now