10. Anh bỏ Mon

781 49 18
                                    

Chap này tặng cho cô gái @24051998hhud vì đã đoán đúng việc em bé Jaehyun bị dị ứng đồ ăn ở canteen nhóe =))))

Ôi mẹ già viết bữa giờ rồi mà chưa có time beta để up lên, thành thật xin lỗi vì sự chờ đợi và nhây này =((((

----Enjoy----

Bệnh viện trung ương Seoul,

Lúc Lee Taeyong hớt hải chạy đến phòng hồi sức mà mẫu hậu đại nhân nhắn cho thì mọi thứ đang loạn tới mức không thể loạn hơn được nữa.

- Cục cưng ngoan, để bác sĩ truyền nước cho con nào! - mẹ Lee hống

- ... - cuộn tròn trong chăn chôn đầu dưới gối

- Em dâu ngoan, mau để bác sĩ truyền dịch đi, khỏi bệnh chúng ta sẽ xử Taeyongie sau được không? Chị đứng về phía em mà - chị Lee sốt ruột

- ... - im ru

- Jaehyun à, cháu phải truyền dịch thì mới mau khỏi được, đưa tay ra nào - nữ bác sĩ trung niên từ tốn giảng giải trong khi tay đang đưa qua kéo chăn ra khỏi người cậu

- KHÔNG THÍCH ... KHÔNG MUỐN... KHÔNG CHỊU ĐÂU HUHUHU AI CŨNG BẮT NẠT MON HUHUHUHU

Có vẻ đã đạt tới giới hạn cuối cùng, nhóc con mà ai cũng tưởng là sợ kim tiêm mà trốn kia đột nhiên bật dật khỏi chăn vừa khóc vừa gào. Dù có bất lịch sự nhưng khi nhìn thấy bé con mắt mũi tèm lem nước, đỏ tưng bừng một bộ dáng tủi thân rấm rức thật lâu thì ai cũng đau lòng không nỡ trách mắng gì.

Đang lúc tình thế cấp bách, mẹ Lee nhác thấy bóng thằng con đầu sỏ tội lỗi đang đứng gập người thở như điên trước cửa phòng bệnh liền không khoan nhượng bước hai bước thành một ra lôi anh vào:

- Thằng nhóc con sao giờ này mới tới hả? Con là người rõ hơn ai hết mỗi khi đau ốm sinh bệnh thì Jaehyunie chỉ chịu ngoan ngoãn khi có con bên cạnh thôi. Vì sao em bị bệnh mà con không biết gì vậy? - mẹ Lee xối xả tuôn một tràng trên đường xách tai Taeyong vào giường bệnh của Jaehyun

- Mẹ.. trước buông con ra để con xem MonMon đã.

- Hừ.. coi như con có lương tâm. Chúng ta ra ngoài trước, dỗ được em rồi thì bấm chuông báo cho bác sĩ đến cắm kim tiêm truyền dịch. Mẹ còn chưa hỏi tội con vì sao không trông em ăn uống cẩn thận để nó ăn nhầm ngò rồi bị dị ứng đó.

Cạch, cửa phòng đóng lại.

Ngò !!!

1s

2s

3s

JUNG JAE HYUN !!! EM ĐÃ ĂN MÓN GÌ Ở CANTEEN HẢ?

- ...

Lúc này đây Lee Taeyong hoàn toàn là một bộ dáng có thể phun ra lửa. Vốn dĩ anh rất lo lắng không biết cậu bị thương hay gặp phải bệnh đột ngột nào đó mà nhập viện nên cảm thấy vô cùng có lỗi khi không chăm sóc kịp thời. Bây giờ thì sao? Ngò. Là ngò đó, cái món ăn mà vì nó lúc còn bé Jaehyun bị dị ứng suýt chút nữa thì mang di chứng về hô hấp cả đời, còn nằm sốt mê man mấy ngày liền trên giường không nhúc nhích nổi chỉ vì không biết bản thân mẫn cảm với nó. Từ đó về sau, không có bất cứ cọng rau ngò nào được xuất hiện quanh cuộc đời Jung Jaehyun và Lee gia nữa. Chính bản thân cậu cũng rất sợ ăn phải thứ rau này, vì sao có thể nhầm lẫn được cơ chứ. Suy đi tính lại chỉ có một khả năng là cậu cố tình ăn món gì đó có bỏ ngò vào.

[TaeJae][NCT Fanfic] Bé đào nhà anh - CielOpowieści tętniące życiem. Odkryj je teraz