CHƯƠNG 4: Mơ đẹp nhé, đại thiếu gia!

372 59 20
                                    

Đối với kẻ luôn xem thể diện như mạng sống thì việc bản thân bị dọa sợ chỉ bởi cái cười mỉm của một tên trai không ra trai, gái không ra gái quả là nỗi nhục lớn.

Và để rửa sạch nỗi nhục này, đại thiếu gia Woojin tự nhủ rằng phải cho tên kia thấy ở đây ai mới thật sự là boss.

----------------------------

Một tối nọ, khi bà Park bận đi công tác xa...

Jaehwan đang ngồi xem tivi ở phòng khách cùng chị giúp việc thì Woojin bỗng từ đâu đến chắn trước mặt họ rồi hất cằm về phía Jaehwan mà ra lệnh, "Cậu. Mau pha cho tôi ly sữa ấm!"

Chị giúp việc thấy thế vội khúm núm chạy lại cạnh hắn, dè dặt, "Cậu chủ, cái đó...cái đó cứ...cứ để tôi làm vẫn hơn ạ."

"Không mượn!" Woojin cộc lốc quát.

"Nhưng...nhưng bà chủ có dặn, cậu Jaehwan đây là khách nê-"

Chưa kịp nói hết câu, chị giúp việc đáng thương đã bị Woojin cắt ngang bằng một cái lườm sắc lẻm rồi đuổi đi.

"Để tôi đi pha," Jaehwan ngược lại không hề phản đối. Cậu rất ngoan ngoãn rời ghế sofa rồi đi vào bếp.

Trước thái độ phục tùng của "tên nhà quê ẻo lả", đại thiếu gia liền một bụng đắc ý:

Khà khà, tên nhóc Jaehwan này cuối cùng cũng biết cách cư xử cho đúng phận. Hẳn là bị màn thị uy của mình ban nãy dọa đến phát khiếp rồi!

Woojin nào biết, Jaehwan vốn đã có tính toán của riêng cậu.

Khi hắn còn bận đứng giữa phòng khách tự mãn thì cậu đã rất thành thục pha một ly sữa ấm, đồng thời cũng rất thành thục mà rắc vào đó thứ bột màu trắng gói kĩ trong bọc giấy nhỏ giấu nơi túi ngoài của chiếc hoodie xám.

Sau khi dâng sữa cho đại thiếu gia và ngồi nhìn hắn hài lòng uống cạn, Jaehwan thong thả tiếp tục với tiết mục truyền hình còn đang xem dở, ánh cười nơi khoé mắt càng lúc càng đậm.

Woojin được Jaehwan phục vụ như một ông chủ thì không khỏi dương dương tự đắc. Hắn lười nhác nằm phè ra trên sofa nheo mắt nhìn Jaehwan, bụng nghĩ xem nên kiếm chuyện gì khác để sai khiến cậu.

Nhưng mới nghĩ được một lát, Woojin đã thấy mí mắt mình nặng trĩu.

Lạ thật! Bình thường mỗi tối sau khi uống sữa ấm, hắn sẽ xem tivi hoặc chat với hội bạn thân khoảng nửa tiếng rồi mới ngủ. Mà để đi vào giấc cũng phải mất một hồi nghĩ cái này ngợi cái kia.

Chả hiểu sao hôm nay, đồng hồ còn chưa điểm 10 giờ tối, hắn đã sớm muốn chìm vào thế giới của những giấc mơ rồi.

Thôi thì khi khác hành hạ tên nhóc ẻo lả này tiếp cũng chẳng muộn - Woojin vừa nhủ thầm, vừa lững thững đi về phòng mình.

Liếc thấy hắn rời khỏi, Jaehwan liền tắt tivi rồi nhẹ nhàng theo sau.

Cậu đứng ngoài cửa phòng Woojin đợi hắn ngủ say mới lẻn vào trong.

Đây là lần đầu tiên Jaehwan đặt chân đến phòng của đại thiếu gia. Quả nhiên, con nhà giàu có khác a ~~

Phòng hắn siêu siêu rộng luôn. Dù phòng hiện tại của cậu rất rộng nhưng cũng chẳng đến mức này.

|Woojin x Jaehwan| Sói Cừu Non, Thỏ Cáo GiàWhere stories live. Discover now