Chương 101: Tặng mỹ nhân (1)

11.5K 640 57
                                    

Edit: Arya
Beta: Ahkung

Tây Bắc từng có một vương phủ. Tuy nhiều năm không có người ở nhưng vẫn được bảo quản không tệ, đồ đạc đầy đủ. Có điều năm mươi năm trước, một toán người Nhung âm thầm xâm nhập vào Đại Tần chiếm vương phủ kia mà không ai biết.

Sau này tướng sĩ canh phòng biên quan mới phát hiện chuyện này thì bọn họ đã cướp sạch đồ. Vương phủ vốn hoang phế, không có đồ gì đáng giá, lại bị người Nhung càn quét đến cái nồi sắt trong phòng bếp cũng không còn. Với người Nhung mà nói, nồi sắt là một đồ vật đáng giá, thậm chí có thể đổi một nữ nô Đại Tần hoặc là một con cừu.

Vương phủ như vậy không thể ở được nên Tần Dục rời kinh trước, Hộ Bộ phát cho Tần Dục ít tiền để tu sửa lại vương phủ.

Tất nhiên, hiện giờ Đại Tần đặc biệt thiếu tiền, Hộ Bộ chỉ phát cho Tần Dục rất ít ngân lượng, chỉ có một vạn lượng. Bằng đó ngân lượng không đủ để tu sửa vương phủ tốt nên trong mắt mọi người, Tần Dục hiện giờ là người không chỗ để đi.

Thực ra Tần Dục bắt đầu cho người xây dựng vương phủ của chính mình ở Tây Bắc từ một năm trước. Trong quá trình xây dựng, Tần Dục không hề che dấu hay tránh né ánh mắt người ngoài nhưng cũng không có ai đoán ra được thứ đang được xây dựng lại chính là vương phủ.

Tần Dục có ba yêu cầu với phủ đệ tương lai: một là phải vững chắc, người bên ngoài không dễ dàng công phá, hai là phải tiết kiệm, ba là phải gần biên quan. Thủ hạ của Tần Dục dựa theo yêu cầu của hắn mua mảnh đất to gần biên quan rồi dùng bùn đất xây thành những bức tường cao. Tường vây xây cao bất thường dẫn tới sự chú ý của quân đội Tây Bắc. Bên quân dội phái người tới thăm dò, phát hiện người xây dựng tường là người Đại Tần lập tức mặc kệ. Bọn họ không đoán ra được kẻ dở hơi nào lại đến biên quan xây nhà còn xây tường rõ cao, đào chiến hào nhưng chắc chắn không phải người Nhung thì quản nhiều làm gì.

Một thời gian sau lại có người nhìn thấy khu bên trong tường đất xây nhiều phòng ở, có cả người đúc gạch xây nhà. Mọi người đều cho ràng chủ nhân của mảnh đất là một thương nhân.

Người này chắc là sợ chết lắm nên mới xây tường vây cao vậy.

Không ai đoán được mảnh đất kia tương lai sẽ thành vương phủ, quan viên Tây Bắc chỉ cần nghĩ tới chỗ ở của Đoan Vương là nhức đầu.

Đất phong của Tần Dục là phủ Quảng Ninh. Ở Tây Bắc có rất ít quan viên nhưng vẫn gọi là có. Lúc này tri phủ Quảng Ninh đang mở tiệc chiễu đãi đồng liêu để thương lượng về việc sắp xếp chỗ ở cho Đoan Vương.

"Tây Bắc có một vương phủ nhưng cũ kỹ, tồi tàn. Không lẽ Đoan Vương muốn chúng ta xây vương phủ mới sao?"

"Nơi này hoang vu, nghèo khó, không thu được thuế thì đào đâu ra bạc?"

"Nghe nói có rất nhiều người theo Đoan Vương tới đây, chi tiêu của bọn họ tính thế nào đây?"

......

Bọn họ càng bàn càng lo lắng, thật ra bọn họ ở Tây Bắc làm quan cũng có chút tiền. Tây Bắc là cửa khẩu, dược liệu, gia súc từ nơi khác tới đây buôn bán nhiều nên quan viên cấu kết với nhau kiếm được không ít. Nhưng đó là tiền riêng của bọn họ, đương nhiên không muốn chi cho người ngoài, đặc biệt là người không có tiền đồ như Đoan Vương.

[Edit - Hoàn] Độc Sủng Ngốc Hậu - Quyết Tuyệt.Where stories live. Discover now