Chương 13: Tình huống với anh cả (say rượu, play xe rung)

31.6K 272 4
                                    

Lúc nghe điện thoại của trợ lý anh cả, em trai đang cùng bạn học ở phòng tự học vùi đầu ôn bài. Gần sát cuối kỳ rồi, bình thường em trai không quá chăm chú học hành đang nắm chặt một tuần cuối cùng dốc hết toàn lực, chính là thời điểm nước sôi lửa bỏng, đột nhiên điện thoại di động trong túi rung lên, móc ra vừa nhìn, lại là anh cả. Cậu đi chậm bước ra hành lang nghe, bên kia trợ lý lòng nóng như lửa đốt nói anh cả ngày hôm nay bữa tiệc uống say, ở trên xe la hét nói muốn gặp em trai, tìm không thấy sẽ không về nhà, phải cứng rắn ép lên xe, liền ngồi ở đằng sau quậy phá hết đạp rồi đá, trợ lý sợ quá, khuyên can mãi không được chỉ có mượn điện thoại di động của anh gọi điện thoại cho em trai.

Em trai cũng phải nở nụ cười, trong tuần anh cả đi công tác, cậu cùng anh hai không có về nhà, tuần này cậu bận chuyện ôn bài, cũng không có trò chuyện nhiều lắm, đoán chừng là anh cả cô đơn, ở bên kia thừa cơ uống say khướt. Vừa nghĩ tới thường ngày anh cả tinh anh lại thay đổi 180 độ, dáng vẻ như đứa bé đang ăn vạ, cậu liền thấy ngọt ngào, vội vàng nói lập tức tới ngay.

Đến lúc gấp rút bắt xe chạy được đến bãi đậu xe, đã qua tầm 40 phút.

Em trai lòng như lửa đốt đi xuống xe, chỉ thấy trợ lý đứng trước cửa chiếc Audi màu đen khiêm tốn nhìn thấy cậu như thấy được cứu tinh. Trợ lý lau mồ hôi nói Vương tổng náo loạn thật lâu, vừa mới an tĩnh lại, chắc do mệt mỏi nên ngủ mất. Em trai vỗ vỗ bả vai anh nói vất vả cho anh rồi, kế tiếp cậu biết cách xử lý, liền đem người đuổi đi.

Các loại trợ lý đi rồi, em trai đầu tiên là lên chỗ tài xế ngồi, đổi chiều xe, đầu xe bên trong, đuôi xe hướng ra ngoài, vừa lúc đuôi xe dán lớp kính mờ, từ ngoài nhìn không thấy người ngồi phía sau đang làm cái gì. Cậu xuống xe, lại ngồi vào ghế sau, rầm một tiếng đóng cửa lại, khóa lại cửa xe.

Anh cả đã mơ mơ màng màng nghiêng qua một bên, ôm một cái gối mềm tựa hồ là đang ngủ.

Quậy lâu như vậy, lúc đầu tây trang chỉnh chu giờ đã lộn xộn, áo khoác vứt xuống dưới ghế ngồi, cà- vạt mở phân nửa đeo trên cổ, áo sơmi nhăn nhúm, mấy nút bị bung ra, có thể nhìn thấy xương quai xanh vì say mà thành màu phấn hồng cùng lồng ngực mảnh nhỏ, cặp chân dài hơi hé mở, đầu dựa vào cửa sổ xe, mím chặt miệng, tư thế ngủ lại rất ngoan ngoãn.

Em trai đụng lên đi sờ sờ mặt của anh, cũng không ngại người đầy mùi rượu, trìu mến mà từ cái trán hôn qua đến chóp mũi, rơi xuống trên môi.

Cậu nhẹ nhàng đụng một cái, không có tỉnh, lăn lăn một hồi, cũng không còn tỉnh. Vươn đầu lưỡi dọc theo kẽ hở nhỏ nhếch lên quay vòng trêu chọc bên trong hàm, vuốt nhẹ vài lần hàm dưới, anh cả lúc này mới giật giật, hừ một tiếng, mở mắt.

"Ưhm. . . Tiểu Kiệt? ! "

Rõ ràng âm điệu cao hơn đã nói lên đầy đủ tâm tình của anh cả, em trai thấy rõ trong mắt anh lúc đầu bình tĩnh không lay động lại toát ra rất nhiều niềm vui, giống như mắt được thắp sáng bởi ánh sao.

Em trai câu môi cười, nâng hàm dưới của anh lên triền miên hôn sâu.

"Hư... Ừm...... "

Một lần ăn cả nhà (Edit / Cao H / NP) HOÀNWhere stories live. Discover now