Chương 30 : Anh đến đưa em đi , được không?

9.3K 442 14
                                    

cavien6666

Lạc Anh nhàm chán ở trong biệt thự vượt qua hai tuần lễ, trong lúc đó gọi cho ông ngoại hai lần.

Cô đặc biệt vì chuyện bản thân lừa ông ngoại cảm thấy áy náy.

Chân thành xin lỗi ông vài lần , cũng giải thích rõ ràng chân tướng.

Ông thở dài : "Đứa bé ngốc... Ông ngoại thật sự không trách cháu...cháu trưởng thành, có ý nghĩ của riêng mình. Không nói với ông, khẳng định là sợ ông lo lắng, chỉ cần điểm xuất phát là tốt, ông ngoại sẽ không trách cháu ."

Sau khi Đổng Đồng biết đại khái sự tình từ chỗ Lạc Bình Sinh , dần dần nới lỏng kiểm soát với Lạc Anh , đối mặt con gái cố tình gây sự, cũng chỉ cho là tính trẻ con ầm ĩ, sẽ không lại mắng cô nữa.

Đồ ăn toàn là món cô thích ăn , quần áo và váy trong tủ luôn là những kiểu thời trang sang trọng cao cấp theo mùa , cùng với đồ trang điểm không bao giờ dùng hết...

Thái độ duy nhất không đổi là, không cho phép liên lạc với người đàn ông đó.

Đổng Đồng cũng giải thích lý do của mình : "Mẹ từ nhỏ đến lớn không thể chăm sóc con, nhưng bây giờ đã trở về, có khả năng chăm sóc con, nên ta muốn cho con mọi thứ tốt nhất . Cho con ở ngôi nhà tốt nhất , cho con mặc quần áo đẹp mắt nhất ... Con gái của mẹ , bất kể là ngoại hình hay là học lực đều nằm ở top đầu , đương nhiên, cũng phải ở cùng với người giỏi nhất."

Lạc Anh cũng nhìn ra bà thay đổi, nhưng như trước cảm thấy bất lực .

"Tôi thật ra không tốt như bà nghĩ, mấy năm nay bà mặc kệ tôi, hiện tại mới đến quản tôi, còn nói cho tôi thứ tốt nhất? Bà có biết tôi muốn gì không?"

"Đó chỉ là suy nghĩ bây giờ của con , chờ con tiếp xúc nhiều trong vòng tròn của mẹ, tầm mắt của con sẽ mở rộng rất nhiều, cùng hiện tại không giống với..." Đổng Đồng nhẫn nại giác ngộ cho cô.

"Vòng tròn của bà ? Tôi không có hứng thú." Lạc Anh giấu không được phiền chán, cau mày, nói, "Tôi hiện tại quan tâm nhất , chính là, bà chừng nào thì đem di động trả lại cho tôi? Bà ngay cả tự do của tôi cũng cướp đoạt, còn nói muốn tốt cho tôi? Bà cho tôi là tên ngốc à ? Thật dễ lừa!"

"Muốn di động?" Đổng Đồng kiềm chế nóng giận , tận lực không cùng cô tranh cãi, "Mẹ có thể cho con. Nhưng là, đêm nay mẹ đi gặp người bạn cũ, con đi cùng mẹ , ăn bữa tối , mẹ tự nhiên sẽ đưa cho con ."

"Bữa tối ? Bà xác định thật sự sẽ đưa cho tôi ?" Lạc Anh có chút hoài nghi, nhưng đây là lần đầu tiên Đổng Đồng thoả hiệp, lại không nghĩ lỡ mất cơ hội này , do dự hỏi.

"Mẹ lừa gạt con bao giờ chưa ?"

"Đúng vậy." Lạc Anh khóe môi nhếch lên châm chọc , không mặn không nhạt nói, "Có bao giờ bà lừa gạt tôi đâu ? Bà nói không quay lại gặp tôi , liền nhất định không bao giờ quay lại."

Đổng Đồng bị Lạc Anh làm cho nghẹn họng , mắt hơi chua xót: "Tiểu Anh..."

"Không phải chỉ là ăn một bữa sao?" Lạc Anh không nghĩ nhiều quyết đoán đáp ứng, "Tôi đi."

[ Full] Tiểu Anh ĐàoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ