3. Nhật ký quan sát bé Ai của Agasa Hakase (Kỳ 1)

3K 108 3
                                    

Xin chào mọi người, ta là tiến sĩ thiên tài Agasa đã phát minh ra vô số sáng chế vĩ đại cho nhân loại. Mọi người hay gọi ta là tiến sĩ, không đơn giản vì ta chỉ sở hữu mái đầu hói này đâu nhé! Các phát minh của ta đều vô cùng hữu ích cho mọi nhà, ví dụ như cái kéo càng cua, dụng cụ mở nắp lon thịt hộp, máy làm bánh bông lan trứng, robot cho phòng tắm hơi,.. À thì tất nhiên thì mấy sự cố nhỏ nhặt hỏng hóc thì đâu chả có.

Thôi bỏ qua đi, vào vấn đề chính thôi nào! Ta đang tranh thủ làm món bánh xèo Okonomiyaki thơm ngon với lớp bột bánh mềm dai và nhân thịt bò thái lát mỏng. Ta đang tiến tới bước rưới lớp sốt béo ngậy làm tăng phần topping hấp dẫn cho miếng bánh. Còn về lý do vì sao ta phải vội vã dọn dẹp đống bát đĩa xoong nồi thì là vì bây giờ đã là 14h50p. 15h là giờ tan học vậy nên cộng thêm thời gian đi bộ về nhà sẽ là 15h10p, người đó sẽ có mặt tại nhà. Ta chỉ còn 20 phút để xử lý gọn gàng hiện trường và cả "nạn nhân", ta không có nhiều thời gian đâu nhé!

Mọi chuyện sẽ diễn ra hoàn toàn theo kế hoạch nếu như không có tiếng chú chó Bun của nhà bà cụ Nakayama vang lên. Ờ thế quái nào, qua lớp cửa kính ta lại đang thấy một đám nhóc tì đang phăm phăm trên con ngõ nhà ta. Thị lực của ta tuy không phải xuất sắc nhưng cũng không tới nỗi không thấy được cái chấm cực to bự của thằng bé Genta. Có vẻ đám nhóc đang nỗ lực giải cứu một con mèo nào đó thoát khỏi sự khủng bố của chú chó Bun.

Hỏng rồi! Đó là suy nghĩ đầu tiên của ta khi trông thấy bóng dáng phía sau của một cô gái tóc nâu đỏ đang đứng chung cùng đám nhóc. Ta không khỏi lo lắng việc bữa xế "nhẹ nhàng" này sẽ khiến ta bị mất đi cơ hội của bữa tối. À dù nó không đến mức thịnh soạn thì thà có còn hơn không.

Ta không muốn mang cái bụng lép kẹp chỉ có vài cọng rau củ và vài lát bánh mì đi ngủ đêm nay đâu. Vì thế ta mới quyết định lén lút làm bữa ăn xế với số thịt bò đắt tiền được người bà con xa vừa gửi chuyển phát tới đầu hồi chiều nay.

Ta có niềm tin mãnh liệt về nguy cơ của bữa tối và cả bữa ăn trưa mai sẽ bị cô bé đó cắt giảm nếu sự việc này bại lộ. Còn về lý do một ông lão như ta đây lại phải lo lắng về ăn uống trong chính căn nhà mình thì... à đó là một câu chuyện rất dài.

Và thế là ta đã chuyển sang phương án dự phòng ngay lập tức bằng cuộc gọi tới thằng cháu đồng đội mà ta vô cùng tin tưởng. Quan sát qua kính cửa từ xa, ta có thể thấy thằng nhóc đeo kính cận đang bắt đầu lôi điện thoại từ trong túi quần ra và nghe máy. Khi này tụi nhóc vẫn đang tập trung vào vụ việc hòa giải chú chó Bun với một con mèo nào đó. Và đây chính là cơ hội dành cho ta.

Ta bảo Shinichi hãy tìm cách để Haibara không trở lại đây vào lúc này. Thằng nhóc thám tử sẽ dùng đầu óc nhạy bén hiểu được ta đang có việc "mờ ám" cần che dấu. Là một người đồng đội tốt, ta tin rằng thằng nhóc sẽ làm được được điều này. Quả nhiên, ta thấy thằng nhóc nói gì đó với lũ bạn khiến chúng có vẻ phân vân nhưng nhanh chóng gật đầu. Ta đoán là Kudo đã rủ chúng đi ra công viên chơi trước khi trở về nhà. Thế nhưng cả đám nhóc đều gật gù trừ bé Ai. Có vẻ con bé từ chối việc đi chơi, ta có thể thấy rõ cảnh ngáp quen thuộc này. Điều mà Ai cần là một giấc ngủ ngon, dù ta biết dù có về sớm thì con bé cũng lại chui ngay vào phòng thí nghiệm như mọi khi.

[List OneShot Fanfic Haibara Ai] Những điều ngọt ngào nhất!Where stories live. Discover now