Chương 1: Xuyên qua cũng xui xẻo

160 4 1
                                    

Lâm Lập Hạ đang ngủ say đột nhiên cảm thấy có chút không thoải mái, có cái gì đó mềm mềm ướt át đang chuyển động trên cổ cô, khiến cho cô rùng mình. Cái loại cảm giác này giống như trò chơi yêu thích nhất của Punk, dùng đầu lưỡi liếm cổ cô.

Lâm Lập Hạ liền lấy tay đẩy cái đầu trên cổ ra, lầm bầm nói một câu: "Punk, không đùa nữa." Nói xong câu đó, cả người Lâm Lập Hạ liền chấn động, ý thức dần dần thanh tỉnh.

Cô, không phải hôm qua cô gặp cướp, cuối cùng bị đẩy ngã đập đầu vào tảng đá sao? Theo lý thuyết thì hẳn là đã chết, hay ít nhất thì đầu cũng phải đau kịch liệt hay sao? Vì sao bây giờ cô trừ bỏ cả người đau nhức ngoài ý muốn ra, thì không thấy cảm giác gì khác? Hơn nữa, năm trước Punk đã chết do bị bệnh, thế cái vừa liếm cổ cô là gì?

Tim dường như ngừng đập trong nháy mắt, Lâm Lập Hạ cắn chặt răng, dứt khoát mở mắt.

"Tỷ tỷ, tỷ làm sao vậy? Là do đêm qua ta "nỗ lực" quá sao?" Lời nói ái muội lọt vào tai, trước mặt liền hiện lên gương mặt một thiếu niên tươi đẹp sáng sủa như ánh mặt trời cúi đầu nhìn cô cười nói.

Hành động nhanh hơn lý trí, Lâm Lập Hạ lấy chân dùng sức đạp tên thiếu niên kia xuống giường, miệng không phát ra tiếng gì, chỉ không ngừng run rẩy. Ai có thể nói cho cô, cuối cùng là chuyện gì đang diễn ra ở đây?

Cô, Lâm Lập Hạ, người dân của nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa vĩ đại, viên chức ngân hàng hai mươi bốn tuổi, chẳng qua là đột nhiên bị cướp mà chết oan uổng, chiếu theo "trình tự" bình thường, không phải là nên đi địa phủ báo danh, sau đó uống canh Mạnh Bà quên hết tất cả mọi chuyện, bắt đầu một sinh mệnh mới một lần nữa hay sao?

Nhưng mọi thứ trước mắt là gì? Căn phòng cổ kính, bàn gỗ ghế gỗ, giường lớn? Còn có thiếu niên đẹp trai mang biểu cảm vô tội mở to mắt ngồi trên đất kia là sao?

Hơi thở dâm mị tràn ngập căn phòng, chăn mỏng quấn quanh cơ thể, trước ngực đầy dấu hôn, thiếu niên dưới đất nửa thân trên trần trụi hiện ra vài vết móng tay cào, hạ thân chỉ mặc một cái khố mỏng. Tất cả đều nói lên rằng, cô và thiếu niên gọi cô là "tỷ tỷ" trước mắt, ML! (Make love)

Lâm Hành Dật kinh ngạc nhìn Lâm Lập Hạ vẻ mặt vặn vẹo trên giường, nàng ta vậy mà dám đá hắn xuống giường?

Hừ nhẹ một tiếng, Lâm Hành Dật thong thả đứng lên, vỗ vỗ tro bụi trên người rồi đi đến chiếc giường lớn khắc hoa: "Tỷ tỷ, tỷ rất hưng phấn sao? Hay biểu hiện hôm qua của ta không làm tỷ vừa lòng? Vậy thì bây giờ sẽ bồi thường cho tỷ được không?"

Ánh mắt vô thần của Lâm Lập Hạ cuối cùng cũng lấy lại tiêu cự, nhìn thiếu niên mang khuôn mặt hồn nhiên tươi cười nhìn về phía cô, môi mỏng phun ra những lời mang "huyền cơ", tròng mắt đen như mực hiện lên tia trêu tức.

"Đi ra ngoài!" Lâm Lập Hạ bình tĩnh mở miệng, trong lòng lại có sóng trào mãnh liệt hoàn toàn tương phản. Cô cố gắng không suy nghĩ tại sao cô lại ở chỗ này, vì sao thiếu niên trước mắt rõ ràng gọi cô là "tỷ tỷ" lại phát sinh quan hệ với "cô", cô thực sự muốn một mình yên tĩnh một lát.

Cùng Quân CaWhere stories live. Discover now