Chương 51: Thảm họa lần thứ 5 - Cậy thế làm càn

373 35 4
                                    

"Tỉnh dậy đi! Tới giờ rồi!"

Mọi người lờ đờ mở mắt ra, mùi ẩm mốc tanh hôi của ngục giam vòng quanh chóp mũi, tiếng xiềng xích kêu lên leng keng, còn chưa nhìn rõ mọi thứ đã cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo ập tới, kích thích da gà trên cánh tay dựng đứng. Trước mắt bọn họ đứng hai tên quỷ sai, mặt mày bặm trợn, một kẻ cầm búa rìu, một kẻ cầm xiềng xích kéo lê dưới nền đất, trên dây xích to cỡ bắp tay người cường tráng kia, loang lổ vết máu đỏ tươi...

... Thật sự, đi xuống mười tám tầng địa ngục rồi.

Mọi người sắc mặt trắng bệch, tỉnh ngủ, tay chân đã chịu không được lạnh cóng. Lúc này mới thật sự cảm thấy sợ hãi.

Địa Ngục Vô Gian là mãi mãi không được siêu sinh, còn Mười tám tầng địa ngục lại là nơi dùng cực hình để tra tấn người đã chết, sinh thời làm chuyện ác quá nhiều. Bị giam giữ ở đây, không phải chỉ có vài năm, trăm năm, mà phải tính bằng con số thiên văn. Ngay tầng thứ nhất của địa ngục, đã phải chịu án 1 vạn năm, lên đến tầng thứ hai chính là 2 vạn...

Tiết Mông tính toán giỏi, hắn đã có thể mường tượng ra, lên tới tầng thứ 18, thì chính là vài trăm triệu mấy ngàn vạn năm!!

Chưa kể những hình phạt ở đây tàn nhẫn, ác độc đến nhường nào.

Tôn Ngộ Không cũng chịu không nổi!

Tên quỷ sai cầm rìu đi tới cửa sắt giam cầm Gintoki, mở cửa ra, lôi kéo xiềng xích vây quanh tứ chi của hắn, lạnh lùng nói: "Ngươi trước! Trên người ngươi sát nghiệt nhiều nhất, mười tám tầng này dành cho ngươi rồi."

"Rồi rồi rồi, đã nói là làm việc ác lên đến đỉnh điểm, sẽ trở về không mà..."

Mọi người thấy hắn đứng lên, ánh sáng lờ mờ tối tăm của địa ngục khiến mọi người không thấy rõ biểu tình trên mặt hắn, trong bóng tối, chỉ có thể loáng thoáng thấy rõ một đôi mắt đỏ sậm, lạnh băng, hờ hững, lướt qua một tia thị huyết...

Tất cả nuốt nước miếng, run sợ nghĩ đến một chuyện mà bọn họ vô tình bỏ qua...

Trượng Tội Xích không hư.

Lưng đeo trầm trọng sát nghiệt cùng tội ác, trong này có hai người.

Mọi người nhìn thoáng qua Mặc Nhiên, thấy hắn vẻ mặt ngu ngốc nhìn lão sư của hắn, đại kinh thất sắc.

"..." Mọi người: Thật là không hư sao? 

Xiềng xích kéo lê trên mặt đất, tên quỷ sai khác cũng đã tiến lên, muốn đeo cho hắn thêm một vòng gông xiềng. Hiển nhiên, xiềng xích trên tay hắn không phải loại tầm thường, đã đeo vào, chẳng khác nào chó gà gia súc trong tay bọn chúng, làm cá thịt trên thớt.

"Này... Ác không thể bao che cho ác sao? Thật sự bắt Gin à?"

Mọi người nghe thấy hắn nhàn nhã hỏi, trong lòng lại lạnh thêm một phần, đóng thành băng, ngay cả mở miệng cũng khó khăn, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân ảnh của hắn bước ra khỏi ngục giam, dùng thái độ bỡn cợt, không để ý nói chuyện với Quỷ cai ngục.

Ngay cả Quỷ cai ngục cũng cảm thấy có chút quỷ dị, thần sắc mạc danh nhìn quỷ hồn này, ẩn ẩn nhận ra áp lực truyền tới từ trên người hắn, nguy hiểm.

[Tổng] [ĐN Husky/Ma đạo] Thần đại nhân cùng trợ thủ mèo trắngWhere stories live. Discover now