Chương 87: Tận thế (6) - Kinh biến (2)

366 33 29
                                    


'Sư Minh Tịnh' khắp nơi lùng bắt Tống Thu Đồng, nhưng đến khi bắt được, thì ả đã điên điên khùng khùng, hỏi cái gì cũng chỉ ngờ nghệch lắc đầu nói không biết. Thiên Vấn đến thẩm cũng chỉ được đến một câu trả lời y như vậy.

"Bị trúng chú quyết, chỉ sợ là ả không thể nói được nửa câu có ích." Mặc Nhiên nói.

'Sư Minh Tịnh' âm trầm cười nói: "Bị trúng chú thì giải chú! Không giải được, uổng ta một đời Dược tông Thánh thủ!"

Dứt lời, hắn bóp cằm nữ nhân đang ngồi quỳ dưới đất đếm kiến, bắt nàng ta nhìn vào mắt mình, bóp họng ả, nhét vào một viên đan dược.

"Nuốt xuống, sau đó trả lời ta, là ai làm?"

Tống Thu Đồng ánh mắt tan rã, thần trí trở về trong chốc lát, đan xen giữa hận ý và sợ hãi, "Biểu ca..."

Biểu ca?! Ai?!

'Sư Minh Tịnh' thật sự nhớ không ra người nào, lục soát lại ký ức, cũng chẳng tìm được gì. Hắn trải qua quá nhiều thế giới, ký ức đã không còn nguyên vẹn, huống chi chỉ là một hạt cát trong biển người.

Tống Thu Đồng cắn môi chảy máu, phun ra từng chữ, "Ngạch, Thi, Hà——"

Trong đây, có vài người lại có chút ấn tượng với hắn ta.

Như Hoa Bích Nam, đặc biệt có ấn tượng với người này, mặc dù bộ dáng không thể nhớ nổi, nhưng hắn đã từng có chút nghi ngờ.

Đã từng mà thôi.

Ngạch Thi Hà ở Cô Nguyệt Dạ dưỡng thương chăm sóc biểu muội của hắn hơn hai tháng, chưa từng có hành động gì đáng ngờ, chỉ chơi hoa điểu, vẽ tranh ngâm thơ, trên người linh lực chẳng bằng ai, thậm chí so với Sư Muội trước đây còn yếu kém. Hắn ta ở trong phòng không ra khỏi cửa nửa bước, có đi cũng chỉ là đi tìm biểu muội của hắn, tận tình yêu thương chăm sóc cho nàng.

Vết thương của ả vừa lành lặn, vị biểu ca này còn rất hiểu chuyện, tự động xin cáo từ, không ăn vạ Cô Nguyệt Dạ thêm bất cứ một ngày nào, Khương Hi cũng có ấn tượng tốt với hắn.

Sau đó, Từ Sương Lâm vì muốn mở ra kết giới Hoàng Sơn, phải cần tới Tống Thu Đồng mở ra kết giới này, mới bắt nàng ta trở về.

Hoa Bích Nam lúc đó vẫn còn canh cánh trong lòng, thậm chí đã nổi lên sát tâm, muốn biến Ngạch Thi Hà thành quân cờ Trân Lung để tránh mối hoạ ngầm, lại tận mắt nhìn thấy Ngạch Thi Hà khi ấy mất đi biểu muội, biểu tình lúc đó chấn động tâm can đến thế nào, làm người rung động.

Chân tình hay giả ý, nhìn một cái không sót gì.

Ba ngày ba đêm không ăn không ngủ, đi khắp nơi tìm nàng, này chưa là gì, Hoa Bích Nam mắt lạnh nhìn.

Nhưng chỉ một biểu tình, một ánh mắt, Hoa Bích Nam nguyện quên hết đề phòng, buông tha hắn, thậm chí thương hại hắn.

Như đã từng chính mình.

Lạc bầy, thoát ly nhân thế, không tìm thấy lối về, không có chí thân, không có bằng hữu.

Nếu lúc đầu, Hoa Bích Nam cảm thấy tình cảm của Ngạch Thi Hà dành cho Tống Thu Đồng rất mạc danh, khó hiểu nổi, thì hiện tại hắn lý giải.

[Tổng] [ĐN Husky/Ma đạo] Thần đại nhân cùng trợ thủ mèo trắngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ