Ta cùng tổng tài sinh hoạt hằng ngày 3

812 25 0
                                    

P/s : chương đặc biệt dài. Đơn thuần mộ tàn nhẹ, mang thai,không H. Viết tốn năng lượng gấp 10 lần mấy chương H.

Từ sau lần đó, ta và Hà tư vũ không còn đơn thuần chỉ là sếp và nhân viên nữa.
Ta bỗng nhiên trở thành " mẹ của bọn nhỏ"
Hà tư vũ thì có lẽ vẫn còn bị sốc vì đột ngột ôm bụng bầu. Dạo này ta chuyển về sống cùng hắn, dù sao thì ta cũng phải chịu trách nhiệm với việc mình gây ra.
Hà tổng tính tình đanh đá nay vác thêm bụng bầu liền thêm mấy phần kiều khí. Tỷ như bây giờ, 6:30 sáng ta nâng khay đồ ăn tinh xảo mà đầu bếp đặc biệt nấu cho Hà tổng lượn đến trước giường bắt gặp Hà tổng vừa tỉnh ngủ nghiêng mặt dùng ánh mắt ba phần mệt mỏi bảy phần khinh bỉ nhìn nụ cười chân chó của ta. Sau đó tuyên bố
" Không đói, không muốn ăn"
Ta đặt xuống khay đồ ăn mặt dày đến gần đỡ hắn dậy. Hà tổng hơi khó chịu nhăn mặt nhưng cũng không giãy ra. Ta ngầm hiểu tên này lại đang chờ ta vuốt xuôi lông.
" Hà đại nhân yêu dấu, ngài không ăn cũng được nhưng mà không ăn liền sẽ đau dạ dày. Đau dạ dày mà nôn thì bẩn giường. Hơn nữa buổi chiều ngài điều hành họp trực tuyến không ăn thì không có sức ngồi dậy mà họp đâu."
"hm.." Hà tổng thuộc dạng dù có chết cũng phải giữ thể diện với cấp dưới nên hắn im lặng liếc nhìn khay đồ ăn. Ta thấy công kích thành công liền mau chóng thừa thắng vuốt vuốt lưng cho hắn đỡ khó chịu sau đó để hắn tựa vào ngực ta rồi thổi một ngụm cháo đưa đến cho hắn.
Thân mình hắn hư nhược hơn trước nhiều,hiện giờ bụng đè ép xuống phần eo yếu ớt không thể nào ngồi thẳng, hô hấp cũng khó khăn. Hà tổng nuốt được vài ngụm ta liền phải giúp hắn xoa ngực, tay hắn ôm bụng khó chịu thấp giọng
" không ăn nữa...ăn thêm liền ói ra..."
Bất đắt dĩ ta buông muỗng xuống đỡ hắn tựa lại trên gối cúi đầu kéo chăn hắn ra xoa bụng.
Ta vào công ty gần một năm nay, người mắng ta nhiều nhất là Hà tổng, người bao che ta nhiều nhất cũng là Hà tổng. Có lúc ta ghét hắn đến không muốn thấy mặt, có lúc ta lại thấy không có hắn cái gì ta cũng không làm được. Đối với tâm hồn hắn yếu ớt ta cũng là người rõ nhất, Hà tổng chết cũng không muốn bày bộ mặt tàn tật yếu đuối với nhân viên nhưng hết lần này đến lần khác bại lộ trước mặt ta.
Hà tổng thấy ta im lặng liền nghĩ rằng ta ủy khuất bị lôi vào chuyện này. Hắn cố gắng dùng biện pháp thỏa hiệp
" Đợi chút nữa.. ăn thêm. Còn nữa, gọi Lương thúc vào giúp tôi là được rồi. Cô đi ăn sáng rồi đi làm đi "
Ta trợn mắt ngước lên " Gì ? Tôi vẫn phải đi làm á? Ý là... Ngài không đuổi tôi à? "
Hà tổng hơi ngơ ngác
" ...? Vì sao phải đuổi? "
Ta cúi đầu gần cụp vào bụng hắn kể lại hôm đó đám phòng thiết kế cố ý đưa sai tài liệu cho ta. Hại ta bị hắn mắng, rồi hại hắn biến về nguyên hình. Trong quá trình đó ta không dám ngước lên nhìn mặt Hà tổng, ta sợ hắn mỉa mai ta ngu ngốc.
Hà tổng im lặng một chút rồi từ từ nói
" Tài liệu đó đúng là bọn họ có chủ ý hại cô. Bất quá, tôi mắng cô là vì cô không cẩn thận cho bọn họ cơ hội, hiểu không? An An, tôi không thể bao che một cách công khai cũng không thể trực tiếp gọi bọn họ lên phòng mắng. Nữ nhân ở công ty đấu đá, tôi không thể nhất nhất can thiệp chỉ có thể dạy dỗ cô cách không để bọn họ bắt nạt ..khụ"
Hà tổng nói nhiều nên hắn bắt đầu thở dốc, chân hắn cũng hơi không tự chủ co giật cọ lên người ta,bàn chân bọc trong vớ nhưng vẫn lạnh ngắt. Ta thấy lòng đau như dao cắt rưng rưng nước mắt giúp hắn cởi vớ ra xoa bóp chân " Thực xin lỗi, là tôi ngu ngốc. Còn hại đến ngài "
Hà tổng cúi đầu nhìn chân mình nằm trong tay ta, hắn suyễn khí hai ba lần tiếp tục chua chát nói
" Cô không biết, từ đầu cô vào làm việc. Là .. mấy đại lão trong gia tộc..đã có chủ ý cho tôi và cô phối ngẫu. Vốn dĩ long tộc tìm phối ngẫu phải xứng đôi dòng máu cao quý.. Nhưng mà bản thân tôi vốn là một kẻ tàn tật không có người nguyện ý cùng một kẻ lai tạp lại tàn tật như tôi kết đôi.. "
Người khác biến hình liền phải là vảy rồng vuốt rồng thân mình uy mãnh hắn biến hình thì biến thành con hải mã nhỏ xíu vô dụng, giờ kết đôi do đặc điểm giống loài hắn lại phải chứa trứng mang thai.
Hình thú vô dụng hình người thì tàn phế. Hà tổng chỉ có thể dùng tác dụng chèo chống sản nghiệp gia tộc làm vị trí đứng trong cái gia tộc nhà hắn. Nay gia tộc đòi hỏi phải tìm kết đôi để khai chi tán diệp, Hà tổng vốn đã lai tạp dòng máu nên mới phải tìm ta - nữ nhân của chi nhánh long tộc tuy thất sủng nhưng vẫn bảo tồn được dòng máu - làm đối tượng.
Nghe hắn tự ti nói mình như vậy, ta lắc đầu nghẹn ngào kéo tay hắn
" Chuyện này... là tôi nguyện ý. Hà tổng ngài tin tôi, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho ngài, sẽ yêu thương ngài cùng đứa nhỏ "
Hà tổng có chút xấu hổ khi bị nói về đứa nhỏ, trong đầu hắn chuyện có thai vẫn là chưa tiêu hóa xong. Hắn đưa tay sờ lên bụng, ta nắm lấy tay hắn cũng áp lên bụng. Bên trong thật yên tĩnh, không thấy mấy đứa nhỏ máy đạp gì hành hạ cha nó. Giọng Hà tổng nhỏ đến suýt không nghe được " Đến, tiếp tục ..ăn một chút "
Ta liền tiếp tục công việc đút cho Hà tổng ăn " Vậy hôm nay sếp cho tôi nghỉ nhé. Tôi nghỉ ở nhà chăm sóc ngài. Muốn ở cạnh ngài không muốn vào đó đơn thân độc mã với mấy con mụ thâm độc kia đâu "
Hắn khó khăn ăn được thêm gần nửa chén, vuốt ngực hai ba lần mới không nôn ra, thở dài nhìn ta " Làm việc thì không xong, bị ức hiếp lại sợ, chỉ giỏi nịnh. "
"Mới không phải sợ, sau này tôi sẽ nỗ lực bắt nạt lại họ cho xem" Ta bĩu môi lau miệng cho Hà tổng, nghĩ cũng bất công nếu không phải vì ta chân ướt chân ráo bọn nữ nhân kia cũng không có nhiều cơ hội để chặt đẹp ta như vậy. Dù sao đám đó cũng không ăn được Hà tổng, Hà tổng đã thuộc về ta, haha.
Hà tổng nhướn mày nhìn vẻ mặt ta ngu ngốc cười nhịn không được đưa tay búng mỏ ta.

Tập truyện ngắn tàn tật cao HWhere stories live. Discover now