Chương 52: Truy tìm JungKook

4.1K 311 124
                                    

Tác giả: Bòn

..//..

JungKook là con của hắn, là đứa nhỏ hắn ẳm bồng mớm sữa, TaeHyung không thể quên được điều đó, dù hiện giờ cậu đã khôn lớn có thể quyết định tình cảm của mình. Đã một lần bất lực nhìn đứa con JungHyun bị sát hại, TaeHyung tuyệt đối không để tình cảnh kia tái hiện lần thứ hai. BarkHoon một lần đến gần con trai của hắn là quá đủ rồi, muốn chạm đến JungKook, tức là đã chạm đến vết hung hãn lãnh băng mà hắn che đậy mười mấy năm qua.

TaeHyung quyết định cùng ông ChoiSan đi cùng một hướng, dẫn theo người của Hanh bang bất ngờ tấn công vào vũ trường. Ngày tháng giao tranh với ManMan năm nào như ùa về trong tiềm thức, hình bóng của JungHyun thơ dại cũng in đậm trong tâm trí TaeHyung. Mối thù đã chất chứa với BarkHoon đến giây phút này hoàn toàn vụn vỡ, lớp mặt nạ thiện lương cũng sớm bị lột rửa rồi.

Mưa vẫn từng hạt rơi thật nặng, giữa làn nước trắng ồn ào một tiếng rầm vang lên, theo sau là rầm rập từng bước chân người vồn vã. Kẻ ở bên trong vũ trường chưa kịp phản ứng, TaeHyung đã chớp nhoáng bóp còi hướng thẳng đến bắp đùi tên quản lí muốn ngăn cản Hanh bang.

Quan khách thất thần nhìn những kẻ đột nhập, chỉ sau một giây tên quản lí kia ngã xuống thét gào, máu đẫm vạt quần, đám trẻ loai choai trong vũ trường bắt đầu hét loạn.

Ông ChoiSan lập tức bắn phá tất cả chùm đèn chiếu sáng, đại sảnh vũ trường tích tắc bị bao trùm bởi màn đêm, chỉ còn lại vài ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn của nhóm người Hanh bang. Trong hoàn cảnh này, bất kì ai sử dụng điện thoại để báo tin cũng sẽ bị phát hiện bởi tia sáng từ màn hình di động.

Khống chế không cho bất kì ai nháo loạn, TaeHyung và ông ChoiSan tiếp tục tấn công lên tầng trên. Chân TaeHyung bước đi như không có gì có thể cản phá, phía trước chỉ duy nhất hình ảnh của JungKook dẫn đường.

Nhưng là trung tâm đầu não của nhóm BarkHoon, bọn chúng tất nhiên có rất nhiều cách bí mật để thông báo lẫn nhau. Tuy đại sảnh đã bị khống chế, nhưng vừa lên tầng trên, người Hanh bang tức khắc phải đối mặt với sự chống trả quyết liệt.

Tất nhiên bọn chúng sẽ không thể báo cảnh sát, vì dẫu sao vũ trường nào cũng là nơi buôn mại dâm trá hình, chưa kể còn tồn trữ ma túy. Cảnh sát mà ập đến lúc này, chuyện làm ăn của BarkHoon coi như đổ vỡ. Huống chi, việc thanh toán trên giang hồ là bữa một bữa hai, cảnh sát luôn chờ đợi tàn cuộc mới xuất hiện để thu dọn.

Giữa tiếng đạn giảm thanh, tiếng chém giết hỗn loạn, TaeHyung vẫn không biến sắc mà cất từng bước dài qua các tầng lầu. Hắn giơ súng, bóp còi, nạp đạn, tất cả chỉ như một cái máy đã được lập trình, tựa hồ là Anh hai Kim của những năm tháng tuổi trẻ ngông cuồng không sợ trời không sợ đất, càng bất chấp an nguy mạo hiểm.

Vừa qua một khu rẽ, ông ChoiSan bất ngờ lao người đến, kéo mạnh TaeHyung vào gian phòng kế bên. Đồng thời gian, một vệt đạn xẹt qua, ghim thẳng vào vách tường.

– TaeHyung! Không thể vội vàng như vậy!

Ông ChoiSan gằng từng tiếng, nhắc nhở TaeHyung. Bọn BarkHoon đã dần ổn định và đang chống trả để ngăn cản Hanh bang tiến lên tầng trên, cũng có nghĩa là tầng lầu điều khiển của bọn chúng. Hôm nay Hanh bang thình lình tấn công, tất nhiên BarkHoon bị bất lợi, nhưng phía Hanh bang cũng là chuẩn bị trong vội vã, mọi hành động tuyệt đối phải thẩn trọng.

(Hoàn) [TaeKook] Con nuôi và 12 năm - BònNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ