Chương 43: Dương mưu thành công

10.5K 919 80
                                    

Sau khi Bách Nam đưa Thẩm Thứ tới biệt thự thì rời đi ngay.

Khi Thẩm Thứ nhìn thấy Kiều Nhung, đối phương đã thay một bộ quần áo ngủ sạch sẽ, nhàn nhã ngồi ở phòng khách, dáng vẻ lười biếng lại mang theo vài phần say mê.

Thẩm Thứ bĩu môi, thầm nghĩ nếu không phải ông đây đêm nay hy sinh vì nghĩa cứu anh thì có khi giờ anh đã thất thân dưới tay phó ảnh đế rồi đấy. Thế mà anh còn có tâm trạng ngồi đây uống rượu.

Kiều Nhung giương mắt nhìn Thẩm Thứ, dường như nhìn thấu suy nghĩ của cậu, đặt ly rượu lên bàn, trầm giọng hỏi: "Trong lòng đang mắng tôi hả?"

Thẩm Thứ ngay lập tức đổi thành nụ cười dối trá khách sáo, thề thốt phủ nhận: "Đâu có đâu, tôi sao dám chứ."

Kiều Nhung khoanh tay dựa vào sofa, vô cùng hứng thú hỏi lại: "Sao cậu lại không dám?"

Giọng điệu anh khi nói những lời này hơi khắc nghiệt, nhưng Thẩm Thứ phát hiện khóe miệng anh vẫn luôn nhếch lên, trong đáy mắt còn có ý cười tràn ngập. Tâm trạng căng thẳng của Thẩm Thứ lập tức biến mất, nghĩ thầm ông đây sao nói được. Lúc lăn giường hôn cũng đã hôn rồi, sờ cũng sờ rồi, chỗ không nên nhìn cũng thấy hết rồi, sao đại lão lại phải giả bộ trước mặt cậu nữa?

Hóa ra chỉ là đang nói đùa thôi.

Cậu thở dài nhẹ nhõm một hơi, lớn mật hỏi Kiều Nhung: "Ngài Kiều, muộn như vậy mà ngài còn gọi tôi tới, sẽ không vì muốn trêu đùa tôi đấy chứ?"

Đại lão ngày thường nhàm chán như vậy à!

Kiều Nhung ngắn gọn đáp lời: "Không."

Anh đứng dậy khỏi sofa, đôi chân dài bước tới phía huyền quan nơi Thẩm Thứ đang đứng. Dưới ánh đèn vàng ấm áp, anh cúi người sát gần cậu, thấp giọng nói: "Tất nhiên là đưa cậu tới làm chuyện thú vị."

Thanh âm Kiều Nhung xen lẫn vài phần ái muội, thế mà Thẩm Thứ lại chẳng mảy may bị mê hoặc, táo bạo trợn trắng mắt đáp lại cái nhìn chăm chú của anh.

Làm chuyện thú vị?

Đại lão hôm nay hẳn là dùng nửa thân dưới suy nghĩ rồi!

Kiều Nhung thấy cậu không dao động, cười nhẹ một tiếng, nhìn vào mắt cậu rồi khẳng định: "Tôi biết trong ly sâm panh Phó Thời Kiêu đưa tôi có cái gì."

Thẩm Thứ ngẩng đầu nhìn anh, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Ngọn đèn dầu trong phòng chiếu vào đôi mắt phượng của cậu, tựa ngôi sao điểm xuyết trên bầu trời đen tuyền, trông vừa xán lạn, lại vừa mê người.

Ánh mắt Kiều Nhung tối đi, giọng điệu nói chuyện cũng trở nên thâm trầm: "Tôi rất hiểu Phó Thời Kiêu, cũng vô cùng hiểu rõ tâm tư của hắn." Anh giải thích với Thẩm Thứ.

Thẩm Thứ: ...

Thẩm Thứ 100% không tin những lời này.

Cậu đánh giá Kiều Nhung một lượt, trong lòng nấn ná không dám hỏi: Đại lão, anh không phải đang khoác lác đấy chứ? Nếu anh biết ly sâm panh đó có vấn đề, thế sao lại suýt nữa uống cạn cái ly đó vậy?

[ĐM/Edit] [Hoàn] Sau khi xuyên thư HE với ông chủ cố chấp - Hữu Thi Vô TửuWhere stories live. Discover now