Chương 54: Cổ Tích Của Người Lớn

10.6K 832 70
                                    

Album "Cổ Tích Của Người Lớn" của Thẩm Thứ có tổng cộng mười hai bài hát. Ngoại trừ một bài hát chủ đề là cậu chưa có ý tưởng sáng tác ra thì những bài còn lại bao gồm: hai bài hát cậu từng biểu diễn trong chương trình "Minh Tinh Phá Tường", hai bài hát sẽ do Mạc Dương soạn nhạc phối hợp với lời bài hát do Tô Cảnh Minh viết lời, một bài do Quách Chỉ San soạn nhạc, và sáu bài còn lại sẽ do Thẩm Thứ tự mình sáng tác.

Vì thế, tổng thể album sẽ mang một màu sắc cố định, từ lời bài hát cho đến giai điệu đều mang theo làn gió tươi mới nhưng có chút ma mị đặc trưng của Thẩm Thứ. Toàn bộ linh cảm của album này đến từ những câu truyện cổ tích của thế kỷ mười tám, thế kỷ mười chín.

Thẩm Thứ tham khảo qua không ít truyện cổ tích và cuối cùng quyết định chọn "Nàng Tiên Cá" và "Chim Sơn Ca Và Đóa Hoa Hồng" làm hai câu truyện cổ tích chính cho bài hát chủ đề. Lúc trước Thẩm Thứ thường lấy đàn guitar làm nhạc cụ chính cho các ca khúc của mình, nhưng lần này cậu muốn khai thác một khía cạnh tình cảm mới trong "Nàng Tiên Cá" nên dù có sáng tác thế nào thì cậu vẫn luôn cảm thấy không hài lòng.

Cậu có yêu cầu rất cao đối với bài hát chủ đề cho album lần này của mình vì cậu mong rằng bài hát này có thể được mọi người đón nhận, được mọi người truyền tai nhau, có thể khắc ghi một dấu ấn sâu đậm trong lòng bất cứ ai nghe nó. Thế nhưng, cậu luôn cảm thấy lời bài hát và giai điệu mà mình sáng tác còn thiếu một cái gì đó mới có thể làm rung động lòng người được.

Đó là lý do vì sao mà dạo gần đây cậu bị áp lực cực kỳ, lúc nào cũng trong tình trạng cáu kỉnh tột độ.

Tuy nhiên, một màn chơi đàn dương cầm để tỏ tình vô cùng ngang ngược của Kiều Nhung đã giúp Thẩm Thứ lấy lại được nguồn cảm hứng và có ý tưởng để sáng tác. Sau khi Kiều Nhung rời đi thì cậu ngồi xuống trước cây đàn dương cầm đấy, bắt đầu viết lên bài hát chủ đề cho album mình.

Cậu vừa đàn thử vài nốt, vừa cầm cây bút máy hết xóa lại sửa, rồi tiếp tục đàn. Và cứ như thế, từng giai điệu êm tai nhuốm sắc màu tang thương mãi vang vọng trong căn phòng khách rộng rãi xa hoa ở căn biệt thự ấy. Bản thân Thẩm Thứ bấy giờ đã đắm chìm trong trong những nốt nhạc đến nỗi quên mất cả chính mình.

Mãi đến khi trời đã nhá nhem tối, cậu chỉnh sửa lại những nốt nhạc cuối cùng và hạ bút ký một đường rồng bay phượng múa ba chữ "Chim Sơn Ca" thật lớn trên bản nháp phổ nhạc của bài hát chủ đề này, rồi cậu theo thói quen ký tên mình ở dưới ba chữ đấy. Đứng dậy khỏi chiếc ghế gỗ trước cây đàn dương cầm, cậu vươn eo duỗi thẳng hai tay hai chân rồi thử cử động cái cổ cứng ngắc sau hàng giờ ngồi sáng tác, kế đó cậu thở dài mãn nguyện. Cuối cùng cũng hoàn thành bài hát chủ đề, cậu có thể cảm nhận được sự đột phá về mặt cảm xúc của bản thân trong việc sáng tác thông qua bài hát lần này.

Đây quả là một thành công ngoài mong đợi.

Với định lý một người đang vui lăn đi chia sẻ niềm vui với một người khác nữa thì sẽ thành hai người cùng nhau vui vẻ, Thẩm Thứ quyết định tìm đến anh bạn trai mới nhậm chức nhà mình để ăn mừng việc này. Ngay sau đó, cậu gọi điện đặt bàn ở quán lẩu trước nhằm cảm ơn cũng như bồi thường cho Kiều Nhung, nhưng thật ra là mục đích chính vẫn là thỏa mãn cái bụng gào thét kêu đói nãy giờ.

[ĐM/Edit] [Hoàn] Sau khi xuyên thư HE với ông chủ cố chấp - Hữu Thi Vô TửuWhere stories live. Discover now