Chapter 5

1.1K 57 10
                                    

Superman biết mình đang làm anh đau. Gã có thể thấy điều đó trong sự ngập ngừng thoáng qua trong tiếng gầm gừ dữ dội của anh. Gã có thể nghe thấy sự đau đớn ấy trong những tiếng thở dốc rách toạc, vụn vỡ ép ra khỏi phổi anh. Thấy cảm giác ấy len lỏi trong từng phần cơ bắp bên dưới sự đụng chạm của mình.

Nhưng trong khoảnh khắc đó, gã không quan tâm.

Bruce cố vùng vẫy. Superman nắm phía sau lấy cổ anh và thô bạo kéo anh trở lại tấm đệm cứng. Giữ chặt anh. Cảm nhận phần da thịt trong bàn tay gã ứa máu. Cảm thấy chúng thâm tím lại xung quanh ngón tay mình.

Không quan trọng.

Chuyện đó không quan trọng vì kể cả khi Bruce quằn quại, giãy giụa và chống cự một cách vô ích những đụng chạm của Superman, gã vẫn cảm nhận được một khoái cảm hoang dại đang nhói lên, nóng bỏng, giận dữ nhấn chìm mình. Thấy chính những cơ bắp của gã run rẩy. Miệng khô đắng.

Chuyện đó không quan trọng bởi, dù cho thế nào, vẫn có điều gì đó đẹp, một cách ghê tởm và không thể tha thứ, khi gã nhìn Bruce như thế này. Nhìn thấy một Batman hách dịch thường ngày bị ấn xuống giường, nóng ran, đau đớn. Những vết sẹo hoàn mỹ như tô lại từng đường nét của cơ thể đang cố chống lại gã; đỏ ửng và bao phủ bởi một lớp mồ hôi đầy mùi vị dục tình. Sự siết chặt của bàn tay khi anh cố vùng vẫy tuyệt vọng để thoát khỏi gã; càng chặt hơn với mỗi nhịp chuyển động của hông Superman. Hàm răng đang nghiến chặt khi anh cố nuốt xuống những âm thanh đang phản bội lại chính những ham muốn tối tăm của anh.

Gã nắm lấy hông Bruce bằng tay còn lại và giữ anh ở yên khi gã ấn vào trong anh thô bạo. Nhanh hơn. Mạnh hơn.

Nghe thấy hơi thở của Bruce vỡ thành một tiếng kêu đau đớn.

Tay Bruce lao xuống để cào vào những ngón tay của Superman đang bọc quanh hông mình. Vô dụng cố thoát khỏi bàn tay gã.

"Superman..." Sự hổn hển trong giọng nói của anh không hề có chút nào của khoái cảm. "Ch—Superman!"

Superman nhận ra gã đang giữ hông Bruce chặt đến mức nào. Siết chặt lấy nó. Gần như làm gãy nó. Với một tiếng gầm gừ điên dại, gã ép bàn tay của mình buông ra, và đấm thẳng vào tường với sức mạnh đủ khiến nó nứt vụn.

Rồi gã lên đỉnh. Dục vọng phóng ra, trắng, nóng bỏng từ dưới thân gã. Bắn lên ngực gã. Chảy xuống đầu ngón tay gã. Xuống chân. Để lại một đường dài nóng rực như lửa trong huyết quản của gã. Và gã không rời mắt khỏi Bruce suốt khoảng thời gian ấy. Đói khát ngấu nghiến hình ảnh anh. Bị ép buộc, gương mặt ửng đỏ, và vẫn cố chống cự. Gã tuôn trào bên trong anh. Lấp đầy anh. Ấn vào trong anh sâu đến nỗi chính gã cũng biết gã đang làm đau anh.

Nhưng trong khoảnh khắc ấy. Gã không quan tâm.

Gã rên rỉ những âm thanh khoái cảm cuối cùng và nới lỏng tay đang giữ cổ Bruce. Trượt xuống.

Anh đột ngột phản kháng lại. Superman đặt bàn tay lên lưng Bruce và đẩy mạnh anh xuống, nằm sấp trên mặt đệm.

"Em..." Superman nói giữa nhịp thở đều đặn. "...thật sự rất cứng đầu... Sẽ không đau đến thế nếu em... không cố chống cự."

Injustice : Gods Among UsWhere stories live. Discover now