Chương 21+22

311 32 0
                                    

Chương 21: Cùng Cố gia về nhà

Lâm Thanh Yến ngây người nhìn vào người đối diện mình. Đôi mắt của người đàn ông rất ưa nhìn, với đôi mắt hẹp và dài, mí mắt kép hình rẻ quạt, hẹp ở trong và rộng ở ngoài, hợp với lông mày nhô cao.

Khi anh nhìn người khác một cách chăm chú sẽ tỏ ra vô cùng trìu mến.

Giống như bây giờ.

Lâm Thanh Yến cảm thấy nhịp tim của mình đã lỡ mất nửa nhịp nên vội vàng nhìn sang chỗ khác, rũ mắt xuống giả vờ bình tĩnh nói: "Cố tiên sinh, tôi có thể tự mình tìm chỗ ở là được ... như thế nào lại không biết xấu hổ mà làm phiền anh được. "

Cố Phỉ nhìn hàng mi dài đang giật giật của người thiếu niên, suy nghĩ vài giây, sau đó không ngại nói: "Cũng không còn sớm nữa, trước cùng tôi trở về trước đi, có gì mai lại tính tiếp." Ngưng một chút, anh dùng giọng điệu dò hỏi mà hỏi cậu "Được không?"

Cố Phỉ, người chỉ quen ra lệnh cho người khác và ít khi nói chuyện với người khác bằng giọng điệu thương lượng như vậy.

Lâm Thanh Yến do dự nhưng cuối cùng cũng gật đầu, cậu không có cách nào từ chối một người đàn ông nói với mình bằng giọng điệu như vậy, nếu cậu sống trong nhà của Cố Phỉ, cậu cũng sẽ có nhiều cơ hội để tin rằng Cố Phỉ thực sự là người đàn ông đó.

Trong tiềm thức của cậu tin rằng người đàn ông này sẽ không làm tổn thương cậu.

Hơn nữa, cậu thực sự rất nghèo, trong túi còn không có đến một trăm tệ, nếu không cùng Cố Phỉ trở về, cậu thật sự sẽ lưu lạc ở ngoài đường, cho nên đây là lựa chọn tốt nhất.

Hai người cùng nhau bước ra ngoài, vừa đi, Lâm Thanh Yến đột nhiên cảm thấy mình đã quên mất điều gì đó, đột ngột dừng lạ "Đúng rồi, Cố tiên sinh, anh Dụ vẫn đang ở trong nhà vệ sinh và chưa ra ngoài. Chúng ta không đợi anh ấy sao? "

Nghe vậy, người đàn ông mím môi có vẻ hơi không hài lòng. Thiếu niên quen biết anh và An Dụ, vậy mà gọi An Dụ là anh Dụ, thế mà lại khách sáo gọi anh là Cố tiên sinh.

Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu?

"An Dụ không ở cùng chúng ta."

"Ồ, tôi hiểu rồi."

Lâm Thanh Yến còn có chút do dự, nhưng Cố Phỉ trực tiếp nắm lấy cổ tay của cậu dẫn ra ngoài, làn da chạm vào mềm mại tinh xảo, không khỏi siết chặt.

Nhất thời đầu Lâm Thanh Yến có chút trống rỗng, ngơ ngác nhìn cổ tay bị người đàn ông nắm lấy, nhiệt độ ấm áp trong lòng bàn tay truyền đến, vành tai cậu ửng đỏ.

Anh đã sớm đem chuyện của An Dụ vứt khỏi đầu.

Bên kia, An Dụ - người bị bỏ lại đang  vui vẻ từ nhà vệ sinh đi ra, ở trong phòng trống không, ngơ ngác nhìn xung quanh "Kỳ lạ, mọi người đã đi đâu rồi, Anh Phỉ? Yến Yến?"

Đúng lúc này, điện thoại di động trong túi hắn rung lên hai lần hắn lấy điện thoại di động ra nhìn, Cố Phỉ gửi tới hai tin nhắn WeChat, một phong bao lì xì hai trăm tệ, cùng một câu nhắn: "Đi trước đây, cậu tự gọi xe về. "

[ EDIT] BỊ VẠN NGƯỜI GHÉT SAU KHI TRÙNG SINH NỔI TIẾNG TOÀN MẠNGМесто, где живут истории. Откройте их для себя