Chương 61: Mẹ

1.9K 208 30
                                    

Cận Thủy Lan và Lục Chẩm Thu đứng bên sô pha, Hà Kim Mai cúp điện thoại nhìn thấy thuốc mỡ trên sô pha liền hỏi Cận Thủy Lan: "Con bị thương sao?"

"Không phải con." Cận Thủy Lan nói: "Là Thu Thu bị trật chân."

Hà Kim Mai quay đầu nhìn Lục Chẩm Thu, thấy mắt cá chân của nàng quả nhiên dán một miếng màu trắng nhạt, vừa rồi bà đi vào cũng không chú ý, Hà Kim Mai nói: "Vậy con còn để cho con bé đứng, mau ngồi đi."

Lục Chẩm Thu liếc nhìn Cận Thủy Lan, Cận Thủy Lan bất đắc dĩ cười cười, đỡ Lục Chẩm Thu ngồi xuống.

Hai người ngồi bên cạnh nhau, Hà Kim Mai và Cận Duy cũng đi tới, ngồi bên cạnh các nàng, Hà Kim Mai nói: "Chân bị thương có nghiêm trọng không? Đã đến bệnh viện chưa?"

Lục Chẩm Thu lắc đầu: "Không có việc gì, chỉ là bị trật chân một chút."

Nàng nói xong giật giật chân phải, ý bảo mình thật sự không có sao, Hà Kim Mai mới yên lòng nói: "Thu Thu, Lan Lan nhà dì bình thường không biết chăm sóc người khác, chắc con phải gánh vác nhiều thứ."

Không biết chăm sóc người khác? Lục Chẩm Thu cảm thấy Cận Thủy Lan là người nàng gặp được biết chăm sóc người khác nhất, từ cảm xúc đến thân thể, cô đều rất biết cách chăm sóc.

Cận Thủy Lan ho nhẹ: "Mẹ......"

"Con đừng nói chuyện." Hà Kim Mai quở trách cô, Cận Thủy Lan buồn bực, là thần sắc nghẹn họng hiếm có, Lục Chẩm Thu nghiêng đầu nhìn biểu tình của cô cảm thấy rất tương phản.

Còn có điểm đáng yêu.

Hà Kim Mai nói: "Lan Lan từ nhỏ đến lớn không có được mấy người bạn thân, tính tình của nó không tốt, lại tĩnh lặng, lúc trung học cùng người khác ở chung phòng, không đến mấy ngày đã cãi nhau, khiến người ta tức đến phát khóc, cái miệng này chưa bao giờ tha cho người khác."

Đây đúng là phong cách của Cận Thủy Lan.

Lục Chẩm Thu nghĩ đến mọi người luôn bị cô bắt nạt trong đoàn làm phim, từ Kỷ Tử Bạc đến nhân viên công tác, không một ai may mắn thoát khỏi.

Đương nhiên nàng cũng không phải bới lông tìm vết, mỗi lần đều nói có sách mách có chứng.

Hà Kim Mai kéo tay Lục Chẩm Thu: "Dì nghe nó nói đang yêu đương, thật ra còn rất bất ngờ, dì cho rằng với tính tình của nó, khẳng định không ai muốn."

Lục Chẩm Thu cười gượng: "Làm sao có thể, Cận lão sư rất được hoan nghênh."

Luôn có người trong cùng toà nhà thổ lộ tình cảm với cô.

Hà Kim Mai nói: "Tất cả đều là giả, từ nhỏ nó đã không thích gần gũi với người khác, trưng một khuôn mặt giống như bị quỵt tiền, cũng không ai dám đến gần."

Lục Chẩm Thu cúi đầu cười.

Hà Kim Mai nói: "Nó cao trung liền chuyển ra ngoài ở, mãi cho đến khi vào đại học, đều ở một mình, hiện tại công việc cũng không dựa vào chúng ta, cho nên nó có thể không biết cách chăm sóc người khác, nhưng con yên tâm, dì và chú sẽ chăm sóc bọn con."

Lục Chẩm Thu còn chưa nói gì, Cận Thủy Lan đã nói: "Không cần."

"Con không cần cái gì." Hà Kim Mai nhíu mày: "Mẹ ở đây chăm sóc con cũng không tốt."

[BHTT][Edit] Khó chơi - Ngư SươngWhere stories live. Discover now