Chương 7. NÚI CAO ĐƯỜNG XA CÙNG ĐI CÙNG VỀ

267 8 0
                                    


1.

Buổi sáng Tiểu Yêu tỉnh dậy, nàng cảm thấy gò má mình ngứa ngáy, mở mắt ra liền nhìn thấy đó là Tương Liễu. Đầu ngón tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve má nàng. Ánh sáng sớm mai chiếu vào gian nhà, làm mềm mại các góc cạnh trên cơ thể Tương Liễu.

"Chàng... Còn ở đây sao?" Tiểu Yêu vốn tưởng rằng Tương Liễu trời sáng sẽ lặng lẽ rời đi.

"Vì cái gì nàng không muốn ta ở chỗ này?" Tương Liễu hỏi.

"Không, chỉ là..." Tiểu Yêu do dự nói: "Chàng không sợ ông ngoại và anh trai ta sao?"

Tương Liễu bật cười thành tiếng: “Sao nàng cho rằng ta sợ bọn họ?”

"Bởi vì họ là trưởng bối của ta." Tiểu Yêu nói.

Tương Liễu tiếp tục cười nói: "Ta biết nàng muốn nói gì. Thần tộc của nàng thật sự phiền toái, có nhiều quan liêu, yêu quái chúng ta thẳng thắn hơn nhiều."

"Chưa chắc yêu quái các chàng là thẳng thắn." Tiểu Yêu không khỏi phản bác khi nghĩ đến tất cả những chuyện trong quá khứ.

Tương Liễu cười ranh mãnh, đặt tay lên eo Tiểu Yêu, nói: "Là trách ta đêm qua không tiếp tục sao? Bây giờ chúng ta tiếp tục thế nào"

Tiểu Yêu vội vàng tránh xa Tương Liễu một chút, nói: “Ta không có!”

"Ha..., nàng yên tâm, ta và nàng còn có rất nhiều thời gian, ngày tháng còn dài..." Tương Liễu cười vui vẻ nói.

"Chàng....." Tiểu Yêu có chút xấu hổ, xoay người, lạnh lùng nói: "Chàng đã tới đây, thì đi cùng ta gặp ông ngoại đi."

Tương Liễu tiến lên, ôm Tiểu Yêu từ phía sau nói: “Hôm qua ta đã gặp ông ngoại của nàng.”

"A?" Tiểu Yêu vô cùng kinh ngạc. "Ông ngoại đã nói gì với chàng? Ông có làm khó gì chàng không?"

Tương Liễu ôn nhu cười nói: "Ông ngoại nàng không nói nhiều, nhưng mỗi lời nói đều rất nghiêm túc. Ông nàng nói..."

Tiểu Yêu vội vàng hỏi: “Ông nói cái gì?”

Khi họ đang nói chuyện, thị nữ bên ngoài đột nhiên truyền tin rằng có người dưới chân núi muốn gặp Tiểu Yêu.

Tiểu Yêu hỏi là ai, thị nữ đáp: "Là Đồ Sơn Cảnh công tử."

Tiểu Yêu đột nhiên cảm giác được người bên cạnh tâm trạng không tốt, trong lòng dâng lên một cảm giác áy náy khó hiểu, nàng ho khan một tiếng, đáp: "Hôm nay ta không gặp"

Tương Liễu thở vào cổ Tiểu Yêu, nói: "Sao hôm nay nàng không gặp? Nàng là muốn đợi đến ngày mai hoặc ngày kia ta không ở bên để gặp?"

Tiểu Yêu nghiến răng nghiến lợi nói với thị nữ bên ngoài: “Để huynh ấy lên.”

Sau đó nàng quay sang Tương Liễu hỏi: “Chàng có muốn ở lại nghe huynh ấy muốn nói gì không?”

Tương Liễu xắn tay áo xuống, lạnh lùng nói: “Không có hứng thú.”

Nói xong, Tương Liễu vẫn ngồi trong phòng uống trà một lúc, Đồ Sơn Cảnh gõ cửa đi vào thì liền đứng dậy rời đi.

Đồ Sơn Cảnh đi vào phòng nhìn thấy Tương Liễu liền khựng lại, trong mắt đột nhiên mất đi tia sáng.

Tương Liễu lại trở về dáng vẻ tên con trai thứ hai phóng đãng đến từ nhà Phòng Phong, thật tự nhiên đi ngang qua Đồ Sơn Cảnh, lúc bước ngang qua Đồ Sơn Cảnh dáng vẻ lạnh lùng hơn một chút, không nói gì mà đi ra ngoài.

HỒNG TRẦN CÓ NHAU  (Đã Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ