Chương 48

239 36 0
                                    

Chiếc hộp trong tay ông Triệu khá nặng, khi đặt xuống mặt bàn vang lên tiếng trầm đục.

Sở dĩ Hứa Gia Ngôn nhận ra đây là đồ của nhà họ Triệu vì hoa văn khắc trên chiếc hộp rất đặc biệt, cô mới thấy hoa văn kiểu này trong rương sách của ông nội.

Ông Triệu trẻ hơn ông Hoành nhưng đã qua tuổi trung niên, bưng chiếc hộp suốt chặng đường không biết đi trong bao lâu, lúc này đặt hộp xuống đã thở hổn hển, nhưng ông không kịp nghỉ mà lo lắng mở hộp ra.

Với độ lớn của chiếc hộp, Hứa Gia Ngôn cho rằng có thể chứa được khá nhiều đồ, hơn nữa có quan hệ với kiến trúc từ đường nhà họ Triệu, mở ra quả nhiên là dầm chìa.

Dầm chìa trong kết cấu có tác dụng nâng đỡ mái trong các kiến trúc cổ, tương tự như câu đầu hay bẩy, chỉ là câu đầu là một dầm ngang trên cùng, còn dầm chìa nằm trong khung liên kết với các cột tạo ra các hình tam giác lớn hơn.

Nó có tác dụng giống với câu đầu nhưng với mong muốn kiến trúc thêm phần tinh xảo mới mở rộng chỗ này để người có tay nghề thỏa sức sáng tạo.

Sản phẩm trong hộp của ông Triệu vô cùng tinh xảo, chủ thể là một con nai, bên cạnh là đủ loại hoa văn với ngụ ý chúc các thế hệ nhà họ Triệu phúc lộc song toàn.

Điểm không hoàn hảo là con nai tuy sống động như thật nhưng bị mất một sừng.

Ông Triệu vuốt ve chỗ sừng nai trống không, bất đắc dĩ kể lại: "Đều do thằng con ham ăn lười biếng nhà bác, hiếm khi chăm chỉ muốn giúp đỡ quét dọn từ đường, kết quả trong lúc leo thang quét tước, tay chân vụng về thế nào mà bị ngã, túm vào sừng nai này!"

Ông Hoành cười: "Nếu nó không túm sừng nai thì có khi đã ngã rồi, lấy độ cao từ đường nhà ông, nếu ngã xuống thì bị thương không nhẹ đâu."

Ông Triệu thở dài: "May là có tổ tiên phù hộ, nhờ đó mà tôi có thời gian tìm thang cho nó leo xuống, nếu không đã ngã dập đầu, không hôn mê cũng tàn phế."

Ông Hoành: "Thế ông còn cầu mong gì nữa? Người không sao là tốt rồi. Bây giờ gặp Tiểu Hứa, xem cháu nó có giúp được gì không."

Ông Triệu đáp ngay: "Đúng rồi, đúng rồi, Tiểu Hứa, cháu nhìn thử xem sừng nai này có chữa được không?"

Từ khi ông Triệu mở hộp, Hứa Gia Ngôn vẫn luôn nhìn chằm chằm vào vật bên trong.

Nếu chỉ là rụng sừng nai thì dính vào là được, nhưng vấn đề trước mắt không phải sừng nai mà là sừng nai liên kết với mặt, hiện tại trông như bị người ta xé toạc da khiến hai phần ba khuôn mặt bị tổn hại nghiêm trọng.

Hơn nữa gỗ không giống với đồ vật khác, sau khi bị bẻ gãy hay hư hao, vân gỗ hay vết nứt sẽ hiện rõ, muốn mài giũa về trạng thái ban đầu không phải không thể, nhưng cần rất nhiều keo nước và vụn gỗ bồi đắp vào.

Ý của ông Triệu là không muốn sử dụng quá nhiều keo nước phá hủy kết cấu của vật thể mà muốn tạo hình lại toàn bộ đầu nai, tức điêu khắc một cái mới.

Xét về thủ pháp đúng là từ tay thầy của ông nội Hứa Gia Ngôn, nhưng giữa Hứa Gia Ngôn và ông Lâu còn có ông nội nên cô không dám đảm bảo thứ mình làm ra giống hoàn toàn với sản phẩm ban đầu.

[Bách Hợp-Hoàn] Hẹn Ước Hôn Nhân [Esley]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ