Chương 29: Tiệc công ty

1.7K 151 9
                                    

Hứa Úc Liêm đặt điện thoại di động xuống, nhìn qua đống tài liệu giấy A4 trắng trên bàn, rồi nhìn sang Hứa Ôn Giảo đang đắm chìm trong công việc.

Mấy ngày nay các nàng đều bận rộn đến mức không có thời gian để nghỉ ngơi, vừa đối mặt với áp lực của dư luận, vừa phải liên hệ với các nhà đầu tư.

Một đêm nọ, Hứa Ôn Giảo đã bí mật uống thuốc giảm đau và bị Hứa Úc Liêm phát hiện được. Cô đảm nhận phần lớn công việc, buộc bản thân phải bắt đầu làm việc cấp tốc hơn nữa và tìm kiếm sự giúp đỡ từ mọi người. Vậy mới nói, đồng tiền kiếm ra được không hề dễ dàng một chút nào.

Tối hôm sau, Champs Elysees Palace.

Hứa Úc Liêm đã đặt toàn bộ chỗ trong nhà hàng thông qua các mối quan hệ quen biết của mình, nhìn thoáng qua có thể thấy tất cả mọi người ở đó đều là nhân viên của công ty.

"Xin chào, quý khách muốn dùng loại nước dùng nào?"

Người phục vụ ở khu vực lẩu tự phục vụ chào hỏi khách một cách lịch sự.

Hứa Úc Liêm hỏi Trương Viên Chi đang ngồi ở phía đối diện: "Trợ lý Trương, cô ăn cay được không?"

Trương Viên Chi: "Tôi ăn cay được."

Hứa Úc Liêm nói: "Tôi muốn một phần lẩu cay."

Trương Viên Chi vội vàng ngăn lại: "Hình như tiểu Hứa tổng không biết ăn cay thì phải?"

Hứa Úc Liêm nhướng mày: "Thật sao?"

Trương Viên Chi lại cảm thấy mình như bị ảo giác.

Hứa Ôn Giảo đứng bên cạnh trả lời: "Trợ lý Trương, yên tâm, tôi có thể ăn cay được."

Hứa Úc Liêm nói với giọng điệu quen thuộc: "Trợ lý Trương, có vẻ như cô chưa hiểu rõ sở thích của cấp trên nhỉ?"

Trương Viên Chi: "?"

Cô ấy lại cảm thấy bản thân mình là người dư thừa ở đây nữa rồi.

Trương Viên Chi đứng lên: "Tôi đi lấy thêm gia vị."

Hứa Úc Liêm thản nhiên nói: "Cô đừng cho rau thơm vào đĩa của tiểu Hứa tổng, chỉ nên thêm tỏi băm và hành lá được xắt nhỏ vào là được."

Có một số người ngửi thấy mùi của rau thơm là cảm thấy khó chịu ngay lập tức.

Trương Viên Chi: ". . ."

Nếu như Hứa Úc Liêm chuẩn bị sa thải cô ấy thì có thể thẳng, không cần phải nói lời đầy ẩn ý như vậy.

Đối mặt với ánh mắt không nói nên lời của Trương Viên Chi, đột nhiên Hứa Úc Liêm nhận ra điều gì đó và quay lại nhìn Hứa Ôn Giảo.

Hứa Ôn Giảo chống cằm bằng cả hai tay, nhìn chằm chằm vào cô, trong lòng ẩn chứa nhiều cảm xúc phức tạp.

Vẻ đẹp không nằm ở đôi má hồng của người thiếu nữ mà ở trong mắt của kẻ si tình và Hứa Ôn Giảo cũng như vậy. Nàng liếm liếm môi, nhẹ nhàng kêu lên: "Chị ơi ~"

Trong khoảng thời gian này, Hứa Úc Liêm đã quen với dáng vẻ ưu tú của Hứa Ôn Giảo khi nàng say mê làm việc, trong từng cử chỉ của nàng không còn dấu vết của sự ngây thơ. Đột nhiên nhịp tim của Hứa Úc Liêm nhảy loạn xạ liên tục mà không có cách nào giải thích được, cô kiềm chế bản thân mà không rời mắt.

[BHTT] Người Em Gái Ốm Yếu Luôn Tơ Tưởng Đến Tôi - Cố Nhân Ôn TửuWhere stories live. Discover now