Chương sáu.

3.9K 293 110
                                    

Editor:  ♪ Đậu ♪

. Chương sáu.

Tâm tính Tân vương Dư Trạm không phải ngu dốt, chỉ là suy cho cùng vẫn còn nhỏ tuổi, 12 tuổi vẫn là độ tuổi ham chơi. Mắt thấy nước láng giềng ngày càng cường thịnh, Chung Dật cùng các quần thần khác đều gấp trong lòng, nhưng không cách nào truyền đạt phần khẩn thiết này với Tân vương 12 tuổi.

Chung Dật chiêng trống rùm beng giảng dạy cho Tân vương, lão thừa tướng và Nhiếp đại nhân cũng tận tâm phụ tá, giúp đỡ triều đình vững chắc. Nhưng thời gian không chờ người, Tề quốc càng không chờ người. Tân vương kế vị đến năm thứ ba, Tề quốc lợi dụng lúc người gặp khó cử 20 vạn tinh binh qua xâm lược, thanh thế hùng vĩ, thế như chẻ tre. Chỉ trong 3 tháng ngắn ngủi đã san bằng biên cảnh, càn quét quốc thổ, vào thẳng Đô thành.

Ngô tướng quân trấn thủ Đô thành dựa vào địa thế hiểm trở kháng cự lại, chịu đựng kham khổ hơn 20 ngày, Đô thành vẫn bị công phá. Tề quân tràn vào hoàng cung, một đao chém xuống đầu ấu vương cùng người đệ đệ mới 11 tuổi, trong cung ngoài cung, phàm là mang huyết thống hoàng thất, không phân nam nữ đều khó thoát khỏi cái chết.

Dần quốc trải qua hơn 200 năm, tề tụ bách quan bách tướng tâm huyết, cuối cùng triều đại cũng bị lật đổ.

—————————— (kuroneko3026.wordpress.com)

Ngoài thành tiếng kêu than dậy đất trời, dân chúng trong thành đều không dám ra ngoài, sớm đã không còn phồn hoa của ngày xưa, giữa gió thu hiu quạnh, cửa lớn Chung phủ đóng chặt, bỗng nhiên có hơn trăm tướng sĩ vác theo gỗ lớn trực tiếp đập vào cửa lớn Chung phủ, kéo Chung Dật một thân bạch y từ trong linh đường ra. Hỉ Nguyệt ôm gậy đuổi theo, những ngày qua nàng nghe được không ít Tề quân hành hạ bách tính tàn độc thế nào, nên không dám nói lời nhục mạ, chỉ có thể đỏ ửng vành mắt khóc đứng một bên.

Chung Dật bị kéo lê đến hậu điện nghị sự trong cung, rồi chúng vứt y xuống đất. Chung Dật quay đầu lại nhìn, cửa điện đang mở, lực lượng hùng hậu canh gác bên ngoài, Hỉ Nguyệt chẳng biết đã đi đâu, không biết bị chặn lại ở đâu rồi. Thoạt đầu y vẫn còn chút bận tâm, nhưng ngẫm lại Hỉ Nguyệt luôn biết đúng mực, nên sẽ không đến nỗi có chuyện, y thoáng an lòng.

Không có gậy chống, y chỉ đành đỡ lấy chân bàn trà cao cao bên cạnh miễn cưỡng đứng dậy, từ lúc tự mình đi đứng đến nay, động tác đứng dậy này y luôn làm rất vất vả, chờ đến khi đứng dậy được đầu đã đổ đầy mồ hôi, y thở phào, nhưng phát hiện có một người vẫn luôn ngồi trên ghế giữa hậu điện, đôi mắt đen kịt đánh giá mình từ trên xuống dưới.

Năm năm rồi chưa gặp mặt, tướng mạo đã có sự cương nghị của người trưởng thành, mà khuôn mặt ấy quá mức sâu sắc và thành thục so với người cùng lứa, Chung Dật không khó nhận ra đối phương.

Cách biệt nhiều năm, hôm nay gặp lại, tâm tình đều đã không còn thuần túy của năm đó, ngay cả lời nói cũng không biết bắt đầu từ đâu. Chung Dật chống bàn trà đứng đấy, trông có chút yếu thế nhưng vẫn tận lực thẳng tắp sống lưng, y không muốn mình yếu thế.

[EDIT/HOÀN] CHUNG THÁI PHÓ - BÁNH SANDWICH CÁ NGỪ.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ