Chương 86: Nụ cười tà khí

3 0 0
                                    

Ánh nắng ban mai rải xuống Thiên Phong Thành, trong khoảnh khắc ánh mặt trời vừa xuất hiện, tòa thành vốn an dật trở nên nóng bừng hẳn lên, Vân Phong rời khỏi cửa sổ, nghiêng mặt nhìn Hạ Thanh đang vô cùng hưng phấn, nói, "Đi thôi, đại hội cuối cùng đã bắt đầu rồi." Hạ Thanh vô cùng hưng phấn gật đầu, cuối cùng thì Đại Hội Triệu Hồi Sư cũng đã thực sự bắt đầu!

Vân Phong đẩy cửa đi ra ngoài, phía đối diện cũng đẩy ra cùng lúc đó, Diêu Mạn bật cười nhìn Vân Phong, "Thật khéo, hay là chúng ta cùng đi ra ngoài đi!"

Vân Phong lướt mắt nhanh qua chiếc nhẫn khế ước màu tím trên ngón tay trắng nõn, gật đầu một cái, Diêu Mạn mỉm cười nhìn hai chiếc nhẫn trên tay Vân Phong, "Thật muốn xem xem khế ước ma thú của ngươi là loài gì, ta chắc rằng nhất định sẽ khiến mọi người ngạc nhiên, dù sao song hệ ma pháp sư cũng rất hiếm thấy."

Vân Phong nhìn về phía trước, khóe môi khẽ giương, "Lôi hệ cũng rất hiếm thấy."

Trong mắt Diêu Mạn xẹt qua sự hài lòng, nở một nụ cười cao quý thanh nhã, "Tiểu cô nương kia gọi ngươi là sư phụ, không ngờ ngươi còn trẻ tuổi như vậy mà đã có đồ đệ."

Vân Phong nhìn lướt qua Diêu Mạn, Hạ Thanh đứng cạnh cảm thấy hơi căng thẳng, nữ nhân này mặc dù nói chuyện khách khí nhưng lời nào cũng như có gai, hơn nữa còn nhắm thẳng vào Vân Phong. Vân Phong chẳng để trong lòng, lông mày khẽ nhướn, "Có đồ đệ là một chuyện đáng tự hào."

Hạ Thanh nghe như vậy trong lòng cảm thấy lâng lâng, đây là lần đầu tiên Vân Phong tâng bốc nàng trước mặt người khác như vậy, vẻ mặt của Diêu Mạn cứng đờ, "Ha ha, nói cũng phải, ta chắc không gặp được một đồ đệ ưu tú như vậy."

Vân Phong cười ha hả, đưa tay niết bóp gương mặt của Hạ Thanh, "Học sinh ưu tú như vậy đâu phải muốn gặp là được, ngươi nói xem phải không?"

Ngũ quan Diêu Mạn hoàn toàn cứng đờ, Vân Phong quăng cho nàng ta một nụ cười lạnh nhạt, mang Hạ Thanh cùng đi xuống lầu, vẻ mặt cao quý của Diêu Mạn như bị băng liệt, nàng thật sâu hít hơi, cũng u nhã bước xuống lầu, nhưng trên mu bàn tay đã ẩn ẩn hiện gân xanh.

"Sư phụ, hình như người kia sắp muốn bạo phát rồi." Hạ Thanh quay đầu lại cẩn thận nhìn vẻ mặt của Diêu Mạn, Vân Phong cười vô tâm, ngươi dám buông lời đâm ta thì ta đâm lại mà thôi, lại nói Hạ thanh thực sự là một đồ đệ đáng kiêu ngạo, đâu phải ai cũng có thể trở thành Triệu Hồi Sư.

"Vân Tiểu Thư." Một tiếng gọi làm Vân Phong quay lại, Linh bước ra từ một chỗ khuất đi về phía nàng, nhìn nàng cười rực rỡ, y phục trên người vẫn rất thẳng thóm sạch sẽ, Vân Phong thậm chí nghĩ rằng có khi nào mỗi ngày hắn thay một bộ đồ mới không.

"Diêu Tiểu Thư." Linh thấy Diêu Mạn cũng bước tới liền lịch sự chào hỏi, Diêu Mạn cười, "Hôm nay Linh tiên sinh cũng bận rộn nhỉ."

Linh cười máy móc, "Thân là nhân viên tiếp tân, đương nhiên là ta phải bận rộn rồi, mà Diêu Tiểu Thư này, Điện Chủ Thiên Tuyết Điện đã tới rồi đấy, Diêu Tiểu Thư không tới chào hỏi một tiếng sao?"

"Cái gì!" Đáy mắt Diêu Mạn xẹt qua tia sáng vui mừng, âm điệu cũng cao hơn bình thường, Linh cười khúc khích nhìn nàng, "Vừa đến Thiên Phong Thành hồi hôm qua."

Diêu Mạn chợt nhận ra mình biểu hiện hơi lố, vội vàng làm bộ hắng giọng một cái, "Điện chủ tới đương nhiên là ta phải ra gặp rồi, Vân Phong, ta đi trước đây." Diêu Mạn vừa nói xong đã bắt đầu di động thân mình, Vân Phong nhìn bộ dáng vội vàng và gương mặt kiềm nén của nàng ta, chợt cảm thấy buồn cười.

Diêu Mạn chẳng đợi Vân Phong trả lời, hoàn toàn quên mất lời mời đi chung của nàng ta với Vân Phong, bước chân quýnh quáng lên muốn rời khỏi, Linh chậm rãi gọi nàng lại, "Diêu Tiểu Thư, tùy tùng của ngươi thực sự không cần ở lại lầu tiếp đãi sao?"

Cả người Diêu Mạn cứng đờ, chậm rãi quay đầu lại, "Đương nhiên là không cần, thân là khách quý bốn sao của Liên Minh Triệu Hồi Sư thì cần chi phải có người hầu theo cạnh từ sáng tới tối chứ, chẳng phải là quá vũ nhục năng lực cá nhân của ta sao?" Diêu Mạn nhàn nhạt nhìn lướt qua Vân Phong, u nhã xoay người lại, bước chân vội vàng rời khỏi sảnh.

Gương mặt nhỏ nhắn của Hạ Thanh lập tức lộ vẻ tức giận, cái gì cơ, câu nói của nữ nhân kia không phải đang nói sư phụ đấy chứ? Lam Y ca ca và Thương Hải ca ca không phải là tù tùng! Hơn nữa năng lực cá nhân của sư phụ không tới lượt người khác chất vấn! Nữ nhân kia có gì tốt mà phách lối chứ!

Vân Phong thẳng thừng coi thường lời nói của Diêu Mạn, đã tới cảnh giới này mà còn so đo với một lời nói thì thật quá ngây thơ.

"Tiểu Phong Phong!" Một tiếng kêu nhiệt tình làm gương mặt Vân Phong khẽ đỏ, Hạ Thanh đứng cạnh thầm cười, lần nào Lam Y ca cũng nhiệt tình như vậy, rõ ràng là sư phụ chống đỡ không được! Nhục Cầu trên vai vô cùng khó chịu quay lại nhìn nam nhân mặt mày đang sáng lạn như ánh mặt trời kia, tiếng gọi kia thu hút không ít ánh nhìn, nhưng hắn chẳng để ý tới những chuyện đó, tiêu sái bước tới cạnh Vân Phong, đôi mắt tươi cười nhìn gương mặt hơi hồng của nàng, nhỏ giọng hỏi, "Nhớ ta không?"

Mặt của Vân Phong càng đỏ thêm, lá gan của nam nhân này ngày càng lớn, trước mặt nhiều người mà lại dám nói những lời như vậy! Không đợi Vân Phong trả lời, Linh làm như không nghe thấy những lời nói đó đẩy đẩy mắt kính của mình, "Vân Tiểu Thư, Đại Hội Triệu Hồi Sư đã bắt đầu khai mạc, ta tới để mô tả cụ thể nội dung các hạng mục cho cô biết."

Lực chú ý của Vân Phong đã được dời đi thành công, Khúc Lam Y lạnh lùng quét mắt về phía Linh, Linh quăng cho hắn một nụ cười vô tư, rất có ý khiêu khích, Mộc Thương Hải cả người tỏa ra khí lạnh bước tới, con ngươi xám trắng tối tăm nhìn sang, không hề có chút hứng thú nào.

"Những khu vực bị phong tỏa lúc trước trong Thiên Phong Thành cũng được mở ra, bốn góc của thành được đặt bốn lôi đài tự do, đây cũng chính là một trong các nội dung của Đại Hội." Trong mắt Linh toàn là ý cười, Vân Phong gật đầu, đương nhiên là nàng không lạ gì, lúc đầu tham gia Đại Hội Triệu Hồi Sư là vì muốn giành được hạng nhất, tìm được một chỗ đứng trong Liên Minh, từ đó tìm Hội Trưởng Công Hội Ma Pháp Sư để hồi sinh Mộc Thương Hải, nhưng xem ra bây giờ chẳng còn cần thiết nữa.

"Lôi đài tự do là nơi các Triệu Hồi Sư tỷ thí với nhau, trao đổi tài nghệ, chỉ có thắng liên tiếp bốn mươi trận thì mới có thể đi tiếp, có được một vị trí ở trong Liên Minh." Linh nói xong thì Khúc Lam Y hừ một tiếng khinh thường, "Ta còn tưởng là cái gì."

Linh cười nhạt, "Chỉ có hôm nay là ngày đăng ký, nếu Vân Tiểu Thư muốn ghi danh thì không nên bỏ qua."

Vân Phong lắc đầu tính nói không cần, Linh lại mở to mắt ra vẻ thần bí, "Vân Tiểu Thư đừng vội cự tuyệt, lần này phần thưởng dành cho người thắng cuộc không chỉ là vật chất không thôi đâu, Vân Tiểu Thư nhất định không thể bỏ qua, có lẽ sẽ thu được nhiều thứ có lợi."

Vân Phong nghi hoặc nhìn Linh, mắt kính mỏng manh bị ngược sáng che đi tia sáng lóe lên thoáng chốc trong mắt hắn, Vân Phong nhìn hắn khó hiểu, hắn nói vậy là sao?

"Vân Tiểu Thư, ta vốn không nên nói cho cô biết điều này, nên chỉ có thể nói được nhiêu đó, mọi thứ còn lại tùy Vân Tiểu Thư định đoạt. Nhưng nếu Vân Tiểu thư thật sự không muốn tham gia, thì cũng đừng để tiểu cô nương Hạ Thanh bỏ qua, đây cũng là một cơ hội học tập rất tốt."

Vân Phong gật đầu, đương nhiên là phải ghi danh cho Hạ Thanh rồi, đây là Đại Hội dành cho Triệu Hồi Sư, không thể nghi ngờ đây chính là một cơ hội học tập rất tốt, lợi ích không hề nhỏ.

"Ở giữa bốn lôi đài bốn góc là khu vực mua sắm, Vân Tiểu Thư có thể đi dạo thử, một ít thương nhân đã tiêu một số tiền lớn để chui vào được đây, chắc hẳn cũng có ôm bảo bối trong người." Linh cười mỉm, Vân Phong gật đầu, mấy thương nhân kia sứt đầu mẻ trán muốn vào đây, dù sao Triệu Hồi Sư cũng là giới người giàu có, dù có là thiên giới cũng có thể mua được.

"Đại Hội còn có một sự kiện quan trọng nữa đó là buổi lễ đấu giá ma thú, nhưng Vân Tiểu Thư có thể không cần quan tâm tới chúng cũng được, mặc dù cũng có giống quý, nhưng bọn chúng thua xa con Hải Yêu kia của Vân Tiểu Thư."

Đôi mắt của Vân Phong chợt lóe, buổi đấu giá ma thú... Đối với nàng mà nói buổi đấu giá bây giờ khá là hữu ích, nàng là một Triệu Hồi Sư không chỉ có mỗi ba hệ kia, hiện giờ vị trí của ma thú hệ thổ và hệ lôi của nàng vẫn còn trống!

"Ta biết rồi, ngươi không nói những tin này cho Diêu Mạn biết sao?" Vân Phong hỏi.

Linh hơi giương môi, "Diêu Tiểu Thư rất tự tin với năng lực của mình, nên ta sẽ không làm những chuyện thừa."

Khóe môi Vân Phong khẽ giật, là Linh cố ý sao? Linh mỉm cười thu vẻ mặt của Vân Phong vào trong mắt, "Mong Vân Tiểu Thư chú ý an toàn, cáo từ." Vẫn là giọng nói lưu loát đó, nếu như không phải do lời nói kèm ánh mắt mập mờ, thật rất khó tưởng tượng Linh có ý gì với Vân Phong.

"Hừ!" Khúc Lam Y khẽ hừ lạnh, bàn tay kéo nhẹ Vân Phong sang, Vân Phong nhìn vẻ mặt khó chịu của hắn, lắc đầu, Nhục Cầu mở to mắt nhìn hành động của Khúc Lam Y, ngoài dự đoán không làm gì cả, yên lành ngồi trên vai của Vân Phong.

"Sư phụ, con có thể ghi danh sao? Cái lôi đài tự do gì ấy?" Vẻ mặt của Hạ Thanh vô cùng háo hức nhìn Vân Phong, Vân Phong gật đầu, "Đương nhiên là phải ghi danh rồi, ta cũng muốn nhìn thử xem cuối cùng con đã đặt được tới trình độ nào rồi!"

Hạ Thanh cười vui vẻ, nghĩ tới việc mình sắp được đứng trên lôi đài biểu diễn kỹ năng cho Vân Phong xem, trong lòng không khỏi kích động, nàng muốn để cho sư phụ mình cảm thấy kiêu ngạo và tự hào! Nàng muốn cho sư phụ biết rằng đó giờ mình luôn rất cố gắng!

Vân Phong dĩ nhiên biết suy nghĩ trong đầu của Hạ Thanh, trong lòng cảm thấy vui mừng, mọi người quay vào trong lầu, chỉ mới có một chút mà không khí ở Thiên Phong Thành đã khác với mấy ngày qua rất nhiều.

Trên đường có rất nhiều Triệu Hồi Sư khác nhau, trên tay mỗi người là chiếc nhẫn khế ước lấp lánh sáng choang, cùng một cảm xúc lúc nào cũng rạo rực hân hoan trong người, thậm chí còn có ma thú hóa thành hình người đi cùng Triệu Hồi Sư, thực lực cao thấp không giống nhau, phần lớn Triệu Hồi Sư là đơn hệ, nhưng cũng có một số người song hệ đi ngang qua, còn về hơn song hệ thì Vân Phong chưa thấy có ai.

"Tất cả... đều là... Triệu Hồi Sư!" Hạ Thanh thấy nhiều người như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm hưng phấn, nhiều Triệu Hồi Sư như vậy tụ tập ở đây, tất cả đều là những thành viên của nghề nghiệp cao quý này, nhiệt huyết trong người Hạ Thanh dâng trào, nàng hận không được lập tức phi vào, hưởng thụ thế giới Triệu Hồi Sư tuyệt diệu này.

Vân Phong nhìn thoáng qua sắc trời, bây giờ vẫn còn sớm, nhưng vẫn nên đi đăng ký trước đã rồi đi dạo những chỗ khác sau. Lôi kéo Hạ Thanh đang háo hức xuống bậc thang ra khỏi lầu, lẩn vào trong đám đông, huy hiệu bốn sao trước ngực Vân Phong thu hút rất nhiều ánh nhìn, rất nhiều Triệu Hồi Sư khác nhau nhìn sang, chỉ bằng cỡ tuổi của Vân Phong đã có thể đạt được tới bốn sao, thực sự là rất hiếm có.

Bị người khác quan sát nên Vân Phong cũng chú ý tới những người đó, họ đến từ nhiều nơi khác nhau, tuổi tác cũng vô cùng chênh lệch, thực lực có thấp có cao, tuy nói Đại Hội đã bắt đầu, ma thú có thể tự do triệu hồi, nhưng chẳng có mấy ai làm như vậy, ai nấy cũng đều vô cùng cẩn thận, nếu muốn khoe khoang ma thú và sức mạnh của mình thì cứ việc lên lôi đài thì hay hơn.

Trên đường đi có rất nhiều Triệu Hồi Sư, có một số đeo huy chương mà Liên Minh cung cấp, một số thì không có, số lượng không ghi danh ở Liên Minh cũng không nhỏ, mặc dù có thể có được một số ưu đãi của Liên Minh, nhưng dù sao Triệu Hồi Sư cũng là một nghề đặc biệt, không thích bị gò bó, không ít người tính tình rất cổ quái.

Vân Phong đi trên đường thấy số lượng người mang huy chương cũng ngang ngang với không mang, xem ra đúng như lời Linh nói, Liên Minh chỉ là một phần, đại lục này quá rộng lớn, cho dù là Liên Minh cũng không thể thu hút tất cả mọi người về dưới trướng của mình được.

"Là ngươi!" Một tiếng kêu làm Vân Phong dừng chân, là ba Triệu Hồi Sư mà hôm trước Vân Phong đã từng gặp, theo sau là ba chiến sỹ Hồng Phong.

Khúc Lam Y vừa thấy huy hiệu sáng lấp lánh trước ngực ba chiến sỹ kia đã lập tức nhận ra, quét mắt tới ba người trẻ tuổi, bọn họ là Triệu Hồi Sư tới từ Đông Đại Lục? Thật là thú vị.

Gia Tinh Vũ rất bất mãn việc Thiếu Hoa gọi Vân Phong lại, nhưng vừa nhìn thấy Khúc Lam Y, gương mặt liền bỏ bừng lên xin lỗi. Khi tầm mắt vừa thấy tay của Khúc Lam Y đang nắm lấy tay của Vân Phong, vẻ mặt của Gia Tinh Vũ trầm xuống.

Mục Thiếu Hoa sải bước đi tới, mỉm cười với Vân Phong, Thiên Dược Dược cũng bước tới, thấy Khúc Lam Y và Mộc Thương Hải cũng không khỏi đỏ mặt, hai đại ca đẹp trai khí thế cường tráng như vậy, thật khiến trái tim thiếu nữ phải đập nhanh.

Thiên tài Triệu hồi sư - Quyển 4Where stories live. Discover now