Chương 19: Tội lỗi.

1.7K 195 3
                                    

Todoroki và Midoriya đã rời đi được một lúc, tôi vẫn ngồi chỗ cũ vừa nhấm nháp hộp bento vừa suy nghĩ câu chuyện mà hai người họ vừa nói. Bakugou thì vẫn đứng như trời chồng đằng đó, cậu ta vẫn chưa nhận ra sự hiện diện của tôi ở đằng đây. Tôi thấy cứ tiếp tục thế này thì tôi khó mà đi ra khỏi đây bằng một cách bình thường được, giả sử giờ có điềm tĩnh đi qua cũng bị Bakugou gọi lại hỏi bắt bẻ các kiểu. Tốt nhất là cứ chạm mặt hẳn luôn đi.

- Cậu định đứng như trời trồng ở đây tới bao giờ nữa?_ tôi nói làm Bakugou giật thót mình lên.

- Mày từ đâu chui ra đấy??!!!_ có lẽ vẫn chưa hoàn hồn sau khi tôi đột ngột xuất hiện nên mặt Bakugou tái mét, mà không phải tái mét bình thường mà phải tái mét cho cục súc hết mức ra mới được.

- Tớ ngồi đây nãy giờ cậu không thèm ngó tới luôn. Bộ tập trung nghe lén quá nên không để ý xung quanh à?_ tôi châm trọc làm Bakugou tức muốn hộc máu. Cậu ta nhào tớ tôi nhưng tôi đã né ngon ơ.

- Làm gì thì kệ mẹ tao!!!! Liên quan tới mày chắc?!!!

- Đừng nóng. Tớ cũng ở đây nãy giờ mà. Chuyện của Todoroki tớ cũng nghe thấy hết rồi...

- Cả mày cũng nghe thấy...?_ Bakugou trầm ngâm một lúc rồi bộc phát nói_ Tao không hiểu...? Sao mặt mày lại xịu đến thế? Thương cảm cho quá khứ của thằng hai màu à?

Bakugou nói tới đây tôi mới giật mình, mặt tôi xịu buồn á? Đến cả tôi cũng không nhận ra nữa, giờ cảm xúc tôi lẫn lộn chả biết ra đâu vào đâu cả. Sờ vào tai trái như thói quen, bất chợt trán tôi khẽ nhăn lại vì những dòng ký ức tràn về.

- Không sao, tớ ổn._ tôi gắng gượng nói tuy mặt vẫn hơi nhăn. Tự nhủ không bao giờ được sờ vào vết thương này nữa nhưng đến khi chạm vào nó tôi mới cảm nhận rõ được những xiềng xích đang trói tôi lại.

- Ổn cc... nhìn mặt mày tao del thấy nó ổn chút nào!

- Không sao mà...

- Không sao thì mày vân vê tai mày làm khỉ khô gì?!!!!

Vừa dứt lời, Bakugou đã giật tay tôi khỏi tai trái làm cho tóc mái dài nhằm che khuất tai của tôi tung lên. Tai trái tôi hiện ra trước mắt Bakugou làm cậu ta ngỡ ngàng, nhận ra điều không ổn tôi vội vàng lấy tóc che lại bên tai trái chằng chịt sẹo đấy.

- Tai mày...?

- ....

- Mày rốt cuộc là bị làm sao?

- Chuyện quá khứ thôi... nếu so với quá khứ của Todoroki thì cũng na ná thế... chỉ là ngược lại về phía tớ mà thôi.

- Ngược lại về phía mày? Vậy nếu của thằng hai màu là nó hận gia đình nó thì của mày là gia đình hận mày...?

- Gần vậy nhưng khác là bản thân tớ hận tớ.

Tôi nói rồi quá khứ chợt ùa về, tôi kể cho Bakugou nghe về quá khứ của tôi.
****
Ngày đó mưa rơi tầm tã, tôi hồi đó mới 6 tuổi, dáng người nhỏ bé đang chạy ào dưới cơn mưa. Nếu không nhầm chính hôm đó là ngày tôi bộc phát năng lực " Thiên lí nhãn". 

[ ĐỒNG NHÂN BNHA] Nữ anh hùng mang tên một loài hoa. (DROP)Where stories live. Discover now