Chương 42: Ác mộng của Momoi.

1.3K 152 15
                                    

Còn một ngày nữa là kì thực tập diễn ra, ai cũng đều rất háo hức và tất bật chuẩn bị. Bản thân tôi cũng vậy, cũng chỉ mong ngày mai mau mau đến để có thể trực tiếp đi học hỏi thôi.

- Momoi, hôm nay cậu với Saikou trực nhật đó._ Yaoyorozu ra nhắc nhở tôi.

- Là hôm nay sao? Được rồi tớ làm ngay.

Tôi gật đầu đồng ý rồi quay sang chỗ ngồi của Saikou, nó vẫn trống trơn. Hôm nay sao cô nàng đi muộn hơn mọi hôm thế nhỉ? Ngủ quên hay bị gì chăng?

- Hôm nay ai trực nhật thế!?? Ra giúp thầy chuẩn bị tiết học vào lớp cái nào.

Tiếng nói eo éo ồn ào của thầy Mic từ phía cửa lớp, thầy ấy rất ồn ào! Tôi vừa bịt tai vừa đứng dậy tiến đến chỗ thầy Mic, thầm ước thầy có thể vặn nhỏ âm lượng lại chút.

- Là em. Em có thể giúp được gì ạ?_ tôi nói.

- Ô hô!! Là Himawari-san sao!? Tốt quá nha tốt quá nha!!!_ thầy ấy phá lên cười ầm ĩ.

" Là em thì có gì tốt!? Lạy thầy nói nhỏ lại giùm em!!"

Tâm can tôi đã gào thét như thế và nó đã gào thét suốt dọc hành lang khi đi cùng với thầy Mic. Nếu xét về độ ồn ào, thầy Mic mà đứng thứ hai thì không ai dám đứng nhất.

- Giúp thầy bê mấy cái đống sách dạy học này cho từng lớp nhá!! Hey hey!!

Dúi vào tay tôi đống thứ sách vở tiếng anh và tờ đề anh, tôi nhớ là tôi chỉ trực nhật cho lớp tôi thôi mà chứ đâu phải trực nhật cho cả khối!?

- Nhưng thưa thầy... nếu đã bê đồ cho từng lớp vậy tại sao thầy chỉ gọi mỗi em đến giúp? Các bạn lớp khác đâu?_ tôi hỏi lại với ý nghĩa mong muốn thầy suy xét lại công việc cho tôi nhưng cuộc sống mà, nó không như mơ.

- Tại các bạn trực nhật ở lớp khác chưa thấy đến lớp, mỗi mình em đến sớm lại còn trong lịch trực nhật thì thầy nhờ em thôi! Hey yo!!! Cố lên!!!

Nghe thầy nói vậy tôi chỉ thầm rủa bản thân đáng lẽ nên đi học muộn thêm 10 phút nữa, tự dưng hôm qua háo hức quá không ngủ được nên đến trường sớm, giờ cái đen ập đầy mặt.

Tôi chả dám phản bác gì thầy mà chỉ im lặng làm theo, nếu có kosei thì tôi hoàn toàn có thể làm vụ này dễ như bỡn nhưng khổ nỗi hết ngày mai kosei tôi mới hết đóng băng.

Cứ chạy đi chạy lại khắp các lớp làm tôi mệt muốn đứt hơi, chưa kể hai lần suýt bị lạc đường nữa. Thấy nhọc vô cùng!

Ruỳnh!!

- Tớ để đổ của thầy Mic ở đây! Các cậu sắp xếp giùm tớ!!

Đặt vội sách vở lên bục giảng lớp A tôi lại hối hả chạy đi làm tiếp ở các lớp khác, chân tôi sắp rã rời đến nơi rồi. Các bạn ở lớp thấy tôi hối hả như vậy cũng chỉ ngạc nhiên không kịp phản ứng gì kịp.

Lại phải quay lại phòng giáo viên bê đồ, tôi vừa mở cánh cửa ra thì bị đập mặt vào ai đó.

- Á!! Xin lỗi... em không thấy đường!

- Momoi-san? Làm gì mà hối hả thế?

Lớp trưởng Ida hỏi han tôi_ người đang bị sưng vù ở cái mũi nhỏ. Tôi tự hỏi sao Ida lại ở phòng giáo viên nhưng ngẫm nghĩ một lúc đoán chắc cậu ấy đi nhận mấy thứ giấy tờ ở lớp do thầy Aizawa giao. Bởi trên tay cậu ấy đang cầm mấy tờ giấy liền.

[ ĐỒNG NHÂN BNHA] Nữ anh hùng mang tên một loài hoa. (DROP)Where stories live. Discover now