Ngoại truyện: Đêm trung thu (2)

1K 111 5
                                    

Trời đã trở tối, trăng đã lên cao, vì là ngày rằm nên trăng hôm nay tròn vanh vách như chiếc bánh trung thu đang rực sáng giữa trời vậy. Từng làn gió đêm thổi qua tóc tôi, mát lạnh. Hiện tôi đang đứng một mình giữa ban công, đầu óc vẫn không thể tỉnh táo nổi sau sự kiện vừa nãy. Tuy các bạn nữ đã ra an ủi tôi mời tôi vào tiếp tục bữa tiệc nhưng tôi lại quá xấu hổ chỉ dám từ chối họ và mong họ để tôi ở một mình.

- Haizzzz...

- Cậu vẫn không chịu vào dùng tiệc à?

Tiếng nói đằng sau làm tôi giật mình, quay người lại thấy ngay Todoroki đang lững thững đi tới. Tôi lại xấu hổ quay mặt đi không chịu bắt chuyện, lúc này Todoroki đã đứng cạnh tôi rồi.

- Sao không nhìn tôi?

- Tại... tớ.... ừm... để tớ một mình đi...

Tôi lúng túng, lưng vẫn đối về phía Todoroki.

- Cậu định làm con người trước kia của mình à?

Todoroki hỏi một câu làm tôi hơi giật mình, khuôn mặt có chút xịu xuống buồn buồn. Tự nghĩ lại hình ảnh tôi trốn tránh lúc này chẳng khác con người đơn độc của tôi ngày xưa tí nào. Rốt cuộc vẫn quay lại thành một vòng tròn... như bóng trăng trên kia vậy.

- Tớ-.... Hả!?

Tôi chưa kịp nói gì đã bị Todoroki túm lấy tay ép quay người lại, cậu ấy ép mặt tôi lại gần sát mặt cậu ấy, chỉ chút nữa thôi là chúng tôi hôn nhau rồi. Từng hơi nóng của cậu ấy phả nhẹ lên mặt tôi, đôi ngươi dị sắc bám chặt lấy đôi mắt tôi, sức quyến rũ đến mê mị người, khiến tôi đê mê đến mức không thể nào tự thoát ra được.

Todoroki lại tiến đến gần tôi hơn, đôi môi của cậu ấy thủ thì nhè nhẹ bên tai tôi:

- Nghe tôi, không phải xấu hổ. Ai cũng có lúc vô ý, mọi người cũng không để ý đâu... Mineta được cả lớp xử lí gọn gàng rồi...

Cứ như vậy Todoroki cứ thủ thỉ bên tai tôi những câu trấn an khiến tôi an lòng, âm nhạc trong bữa tiệc đang dồn dập cũng như biến mất vậy, tâm trí tôi chỉ còn mỗi Todoroki.

Thật muốn cứ mãi như này.

Tai tôi hơi ửng lên, khuôn mặt lại nóng ran có chút bốc khói.

- Được rồi, cảm ơn cậu... tớ sẽ quay lại bữa tiệc!

Tôi hơi lúng túng đẩy Todoroki ra, mặt vẫn không chịu nhìn Todoroki. Điều đó làm cậu ấy có chút khó chịu, tặc lưỡi một cái cậu ấy túm lấy má tôi bóp phính lên khiến tôi phải chu mỏ chúm chím ra đầy bất ngờ.

- Ậu àm ì ế? (cậu làm gì thế?)

Do bị bóp đến biến dạng mỏ nên tôi không thể phát âm như thường được, vậy mà Todoroki vẫn không phản ứng gì, vẫn mặt lạnh nhìn tôi. Nhưng khuôn mặt đó chỉ có được trong 5 giây cậu ấy liền không nhịn được cười.

- Khục... haha... đáng yêu gớm.

- Ậu ói ài chì!!??? ( cậu nói cái gì!!??)

Tôi bắt đầu vùng vẫy cố thoát khỏi bàn tay to lớn của Todoroki trên má tôi ra nhưng cậu ấy quá khoẻ, cố mãi mà tôi vẫn không tài nào thoát ra được. Cứ như vậy vật lộn tận 15 phút cậu ấy mới thả tay ra khỏi mặt tôi khiến má tôi giờ đỏ rần hết lên như dính hai quả cà chua vào hai bên má vậy.

[ ĐỒNG NHÂN BNHA] Nữ anh hùng mang tên một loài hoa. (DROP)Dove le storie prendono vita. Scoprilo ora