Chương 48 : Người Qua Đường Say Đến Thất Điên Bát Đảo.

2.6K 377 7
                                    

Cho đến giây phút nhìn thấy đĩa gà nướng cùng với một vò rượu được Triêu Nhiên bày lên bàn, Phó Tử Tranh mới không khỏi tấm tắc lấy làm lạ :"Sư phụ, chúng ta sẽ uống rượu sao?"

Nếu hắn nhớ không lầm, một vò rượu như vậy, giá cả tiện nghi nhất cũng phải mấy lượng bạc đi? Y bỏ được?

"Ngươi nói sai rồi." Một bên mở nắp vò rượu, lại híp mắt ngửi hương rượu lành lạnh đang tỏa ra, một bên, Triêu Nhiên lại chậm rãi phản bác :"Không phải chúng ta, mà chỉ có ta."

"Một tiểu hài tử như ngươi, học người ta uống rượu gì chứ?"

Đối với việc luôn bị Triêu Nhiên xem thành tiểu hài tử, Phó Tử Tranh mặc dù cũng rất ảo não, nhưng lại không tìm được biện pháp gì thay đổi được suy nghĩ của y.

"Sư phụ, ngài không tiếc tiền à?" Đắn đo một lúc, Phó Tử Tranh liền không cầm được mà mở miệng hỏi.

Quả nhiên, không ngoài dự liệu liền nhận được ánh mắt khinh thường của Triêu Nhiên :"Tại sao lại phải tiếc chứ? Tiền không phải là dùng để xài hay sao? Trước kia ta không có tiền, cho nên mới phải cần kiệm, tính toán chi li..."

"Hiện tại có tiền rồi, đương nhiên cũng không thể bạc đãi bản thân."

Cho nên, y chuẩn bị thịnh đãi chính mình bằng một bình rượu chưa đến hai lượng bạc à? Xác thực là rất...ừm, 'xa xỉ'.

Mong rằng đêm khuya không người, y sẽ không hối hận đến mức một mình khóc ướt cả gối...

"Được rồi, đừng nói nữa, mau ăn đi." Đưa bát đũa cho Phó Tử Tranh, Triêu Nhiên liền không chút khách khí, tự rót cho mình một chén rượu. Không chút do dự liền ngửa đầu cạn sạch.

Từng ngụm rượu tiến vào trong cổ họng, mang theo cảm giác mát lạnh cùng vị cay xè đặc trưng. Chỉ có điều, so sánh với rượu mà y uống ở hiện đại, độ nồng lại kém hơn mấy phần.

Chẹp chẹp miệng, nhìn xem chén rượu trống rỗng, Triêu Nhiên liền thầm nghĩ. Ở hiện đại, y cũng đã là ngàn chén không say. Hiện tại, lại dùng loại rượu nhạt nhẽo này, chẳng phải sẽ là uống như uống nước lã là?

Theo thời gian trôi qua, từng chén lại từng chén buông xuống, vò rượu trong tay Triêu Nhiên rất nhanh cũng liền đã sắp thấy đáy. Khiến Phó Tử Tranh ở bên cạnh đều không khỏi có chút lo lắng...

Bởi vì sao? Triêu Nhiên tựa hồ đã quên mất một việc, thế giới này, không phải là một thế giới cổ đại thông thường. Mà trong không khí, khắp nơi đều là linh khí! Ngay cả một cọng cỏ, linh khí cũng đều sung túc hơn ở hiện đại vô số lần.

Mà rượu được làm ra từ nước cùng cao lương của thế giới này, có thể là phàm vật như rượu ở hiện đại mà y uống được sao?

Hơn hết, thân thể này của y là lần đầu tiên chạm vào rượu, cũng không phải là thân thể thân kinh bách chiến, tửu lượng đã được rèn luyện vô cùng khủng khiếp của kiếp trước...

Cho nên, hậu quả của việc vô tri liền tương đối đáng sợ. Đó chính là, chỉ mới uống cạn một vò rượu, tư duy của y liền đã bắt đầu trở nên không quá bình thường.

Ma Đầu Xem Ta Là Bạch Nguyệt QuangWhere stories live. Discover now