Chương 97 : Phụ Thân Của Nam Chính.

1K 116 1
                                    

Dị tượng đến nhanh đi cũng nhanh, khi Nhậm Ngã Tiếu cùng Phó Tử Tranh tới trên vách đá của đỉnh Ma Uyên, dị tượng đều đã sớm tán đi từ lâu. Mà Triêu Nhiên thì lại ung dung bước xuống, vừa vặn chạm mặt với bọn họ.

"Sư phụ, có chuyện gì vậy? Tại sao ngài lại ở đây? Vừa nãy vì sao lại có nhiều dị tượng như vậy?"

Nhìn xem vẻ mặt sốt sắng của bọn họ, Triêu Nhiên cũng chỉ lắc đầu, tựa hồ không muốn giải thích quá nhiều về chuyện vừa xảy ra :"Đừng hỏi, ta có chuyện quan trọng hơn cần nhờ các ngươi làm đây."

"Nhậm Phiêu, ngươi lập tức dùng danh nghĩa của mình, gửi thư mời đến các đại môn phái từ chính đến tà trong cửu châu, để bọn họ ba ngày sau đến Thí Thần Điện, nói là để bàn chuyện chống lại những kẻ ngoại lai đó."

"Nếu được, ngươi cũng đem những suy đoán của ta tiết lộ cho bọn họ biết đi. Nhưng nhớ kỹ, đừng nói gì quá nhiều về ta, hoặc là về tiểu thuyết các loại. Nếu chỗ nào còn cảm thấy thiếu hụt, không chặt chẽ thì cứ tìm hoang ngôn bù đắp vào."

"Tỷ như...ngươi biết được những việc này là do có thiên đạo mách bảo. Liên hệ với dị tượng xảy ra trên đỉnh Ma Uyên ngày hôm nay, bọn họ có lẽ sẽ không tin tưởng tuyệt đối, nhưng trong lòng chắc chắn cũng sẽ có chút dao động."

"Vả lại, những lời này, nếu là do một phàm nhân như ta nói ra, ngoại trừ hai người các ngươi, người trong thiên hạ cũng sẽ chẳng còn ai tin. Nhưng nếu là từ trong miệng Đại Thiên Ma Đế nói ra, thì phân lượng cũng sẽ không giống nhau."

Phương pháp giải quyết mà Triêu Nhiên đưa ra, xem như cũng đã thành công làm nỗi lo âu của bọn họ lắng xuống.

Nói thật, nếu không phải đã tự mình đọc qua [ Vô tận sát lục], lại tận mắt chứng kiến khí vận trên người Triêu Nhiên cũng như việc thiên đạo hạ xuống thiên phạt để bảo hộ y, bọn họ có lẽ cũng sẽ không tin được những chuyện hoang đường này là thật sự tồn tại.

"Sư phụ, vậy còn ta?" Nhìn thấy Triêu Nhiên phân phó việc cho Nhậm Ngã Tiếu làm, cảm thấy bản thân bị xem nhẹ, Phó Tử Tranh liền cất giọng hỏi.

Chú ý đến sự cấp bách của hắn, tâm trạng đã có chút tốt lên, ma xui quỷ khiến thế nào, Triêu Nhiên lại đưa tay, xoa xoa đầu hắn một chút :"Đương nhiên là cũng có chuyện cần ngươi làm rồi."

"Nhưng mà, việc này, một mình ngươi e rằng làm không được, phải cần Nhậm Phiêu đi theo giúp đỡ một chút."

"Sư phụ, việc gì mà cần phải nhờ hắn đi theo chứ? Chẳng lẽ ngài không có lòng tin với ta như vậy sao?" Bĩu môi nói, Phó Tử Tranh liền quăng cho Triêu Nhiên một ánh mắt ai oán.

Thời khắc này, hắn cũng đã cúi thấp người xuống một chút, để Triêu Nhiên có thể tiện xoa đầu hơn.

Có lẽ vì một nửa huyết mạch tẩu thú trong người, Phó Tử Tranh dường như cũng rất hưởng thụ hành động thân mật này của y.

"Ngươi là Đại Đế, hay ngươi có thể tay không xé rách hư không? Chỉ cần ngươi nói phải, hiện tại ta liền cho phép ngươi đi một mình, an tâm để ngươi tự đảm đương một phía."

Ma Đầu Xem Ta Là Bạch Nguyệt QuangWhere stories live. Discover now