Chương 93 Lập đội bốn người

494 14 0
                                    

Doãn Lạc Hà nói năng rất khí phách, sắc mặt nghiêm túc trịnh trọng, như đang nói những lời không thể nghi ngờ của Phu Tử thời trước, thế nên Bách Lý Đông Quân ngây ngốc cả nửa ngày, sau khi khôi phục tinh thần thì... lập tức gật đầu: "Ta cảm thấy ngươi nói đúng."

Sau khi bắt chuyện, hai người đã thành đội, nhưng Bách Lý Đông Quân lại đột nhiên phát hiện có vài người đưa mắt nhìn về phía này. Trong số họ có người im lặng đứng một bên không nói gì, có người thì đứng vây quanh Diệp Đỉnh Chi và Gia Cát Vân, nhưng thật ra ánh mắt luôn lén lút nhìn về Doãn Lạc Hà ở phía này. Giờ phút này thấy Doãn Lạc Hà đã kết đội, trong lòng quýnh lên, mục đích thật sự đã lộ rõ.

"Chân lý từ khi Bàn Cổ khai thiên tích địa tới giờ còn có một cái, người khó coi, cũng nên ở cạnh người khó coi." Doãn Lạc Hà nói nhỏ với Bách Lý Đông Quân.

"Các vị, xin nhường đường." Diệp Đỉnh Chi bị đám người vây quanh đột nhiên nói.

Mọi người lập tức lùi lại phía sau một bước, có người hỏi: "Chẳng lẽ Diệp huynh đã có lựa chọn của mình."

"Phải, ta chọn..." Diệp Đỉnh Chi giơ một ngón tay chỉ vào một người bên cạnh.

Người nọ mỉm cười: "Công tử thật tinh mắt, ta chính là..."

"Xin lỗi, ngươi, tránh ra chút." Diệp Đỉnh Chi mỉm cười.

Người nọ đỏ mặt, vội vàng nghiêng người tránh sang, để lộ ra hai người phía sau đang nhìn đông nhìn tây. Mọi người cùng đưa mắt nhìn lại, hai người kia đột nhiên quay đầu sang.

"Sao bọn họ đều nhìn chúng ta?" Doãn Lạc Hà nghi hoặc hỏi.

"Chắc là vì ngươi rất xinh đẹp." Bách Lý Đông Quân trêu ghẹo.

"Ta chọn hắn." Diệp Đỉnh Chi chỉ Bách Lý Đông Quân, trầm giọng nói.

"Sao ngươi lại chọn ta?" Bách Lý Đông Quân cả kinh.

"Có phải ngươi thích ta rồi không?" Ngay sau đó Bách Lý Đông Quân buột miệng thốt lên.

Đây là câu nói ưa thích của tiểu bá vương Càn Đông Thành, không ngờ đã nhiều năm rồi mà lại buột miệng thốt lên. Chỉ có điều ở nơi này, trong tình cảnh này, y không có vẻ phong lưu khi trêu đùa các cô nương đang độ chín trong Càn Đông Thành, chỉ có vẻ lúng túng và bất đắc dĩ như muốn hóa đá.

Những người đứng quanh Diệp Đỉnh Chi âm thầm run rẩy, sau đó lùi lại một bước.

"Ta không phải." Diệp Đỉnh Chi thu ngón tay, vội vàng giải thích.

"Ta không có." Diệp Đỉnh Chi nhìn mọi người xung quanh, nhưng mọi người đáp lại bằng ánh mắt kỳ quái.

"Đừng có nói bậy!" Diệp Đỉnh Chi đành quay sang Bách Lý Đông Quân, tức tối quát.

"Được rồi, vậy vì sao lại chọn ta?" Bách Lý Đông Quân thở dài một tiếng, hỏi.

"Bởi vì ta mạnh, cho nên không để ý chuyện chọn kẻ yếu. Chọn kẻ yếu mà vẫn thắng mới chứng minh rốt cuộc ta mạnh đến mức nào." Diệp Đỉnh Chi ngạo nghễ nói.

Bách Lý Đông Quân khẽ nhíu mày, nghĩ thầm ta chính là tiểu công tử của phủ Trấn Tây Hầu, tiểu bá vương của Càn Đông Thành, đệ tử duy nhất mà Nho Tiên tuyệt thế lưu lại trên thế gian, truyền nhân thần bí của Tây Sở Kiếm Ca, bậc thầy cất rượu tương lai sẽ tạo ra loại rượu vượt qua Thu Lộ Bạch. Ta có bao nhiêu danh hiệu như vậy, nói ra không dọa chết ngươi à, còn bảo ta yếu? Ta...

P1 ~THIẾU NIÊN BẠCH MÃ TÚY XUÂN PHONG~ Chu Mộc NamOnde histórias criam vida. Descubra agora