Chương 73

787 59 3
                                    

Nghỉ ngơi hai ngày, Khương Diệp trở lại đoàn phim, cô không lập tức đi quay phim, mà bị gọi tới họp nghiên cứu kịch bản.

Bao Điển Hiền nhìn thấy cô trở về, bảo cô ngồi xuống, thái độ của ông ta hơi tốt lên một chút so với hai ngày trước, điều này khiến cho Khương Diệp có chút kỳ quái.

Có điều vấn đề này là góc nhìn cá nhân, không nằm trong phạm vi suy xét của Khương Diệp, công việc của cô chỉ có một – đóng phim cho tốt.

"Hôm nay kêu gọi mọi người tới đây chủ yếu là để thảo luận một chút, cảm thụ quay phim vài ngày nay thế nào, các diễn viên có vấn đề gì đối với kịch bản đều có thể nói ra..." Trong lúc Bao Điển Hiền nói lời này, cố ý nhìn thoáng về phía Khương Diệp.

Khương Diệp không chú ý, cô vẫn còn đang nhớ lại từng hành động lời nói, cách đối nhân xử thế của Đỗ Nhược trong tiểu thuyết, suy nghĩ xem Đỗ Nhược là một người như thế nào.

Hạ Lỵ rất tích cực phát ngôn trong buổi nghiên cứu kịch bản, cô ta vốn là một người nói nhiều, nói một câu lại tiếp một câu, ánh mắt Bao Điển Hiền nhìn cô ta không che giấu được sự kỳ lạ.

"Không nghĩ đến... Hạ Lỵ cô bình thường lại có nhiều ý tưởng như vậy." Bao Điển Hiền cũng là lần đầu tiên biết đến.

Mấy diễn viên đều phát biểu ý kiến của mình, duy chỉ có Khương Diệp ngồi ở bên kia không nói một lời, ánh mắt phiêu đãng trên hư không.

Bao Điển Hiền bất đắc dĩ, ho một tiếng: "Khương Diệp, cô có suy nghĩ hay ý kiến gì không?"

Khương Diệp bị cắt đứt suy nghĩ, quay đầu nhìn về phía đạo diễn: "Tôi không có ý kiến gì, Đỗ Nhược rất tốt."

Bao Điển Hiền: "..."

Ông ta tạo ra buổi nghiên cứu kịch bản này là vì cái gì? Còn không phải là để cho Khương Diệp đưa ra ý kiến của chính mình, nhìn xem đến cùng nơi nào của bọn họ xảy ra vấn đề hay sao? Kết quả cuối cùng cô chỉ có một câu không có ý kiến.

"Nếu không có ý kiến, đều tan đi, khi quay phim nghiêm túc một chút." Bao Điển Hiền không nhắc lại lời của Khương Diệp hai ngày trước, quay phim không tốt sẽ tự mình rời đi, giả vờ không nhớ rõ.

Hôm nay Khương Diệp phải quay cảnh Đỗ Nhược đi quân khu xem bệnh tình cho quốc quân. Trước đó cô đã cùng anh họ Đỗ Đức gặp mặt, anh họ hy vọng cô có thể mượn cớ tới xem bệnh, nhớ kỹ bản đồ phân bố quân khu, vẽ ra đưa cho hắn.

Trước khi quay, Bao Điển Hiền kêu Khương Diệp một tiếng.

"Đạo diễn, chuyện gì vậy?" Khương Diệp thay một bộ sườn xám xanh đi tới.

Bao Điển Hiền muốn nói lại thôi, cuối cùng phất tay: "Không có việc gì, cô diễn cho tốt, thả lỏng một chút."

Ai, làm đạo diễn cũng thật là khó khăn.

Đỗ Đức mặc một thân áo xám quần dài nhanh chóng quan sát bốn phía, không phát hiện có người khác đang tuần tra, lúc này mới tới gần Đỗ Nhược.

"Em họ, anh cần em giúp đỡ, thế đạo bây giờ..."

"Em chỉ là đại phu, không quản được thế đạo." Đỗ Nhược đứng thẳng tắp, ánh mắt kiên định không gợn sóng, bàn tay buông xuống đang muốn nắm chặt cứng rắn dừng lại.

[Edit] [Showbiz] THẾ VAI - Hồng Thứ BắcWhere stories live. Discover now