9

3K 448 24
                                    

(Nếu phát hiện lỗi chính tả, hãy bình luận mình sẽ sửa, xin cảm ơn.)

Không giống với cái miệng hay xỉa xói người khác khi bị động đến, Isagi Yoichi có vài cái sở thích khá bay bổng.

Vẽ chẳng hạn. Nó có hẳn một cuốn sổ riêng (chả biết xin từ đâu ra), một thú vui thường thức trong khoảng thời gian ngoài phòng luyện tập.

Mẹ Yoichi là một mỹ nhân tài hoa đoản mệnh. Những lúc còn ở bên cạnh nó, Yoichi luôn nỉ non mẹ vẽ cho mình một thứ gì đó vì bà ấy vẽ rất đẹp.

(Và Yoichi đã từng có hẳn một cuốn sổ đầy những nét bút của bà, nhưng chỉ còn là "từng" mà thôi. Những gì xưa cũ nay đã không còn.)

Hàn huyên một lúc thì bức tranh cũng được hoàn thành. Yoichi vẽ hoa, rất nhiều loài trong đó mà nó chả biết tên, chỉ nhớ rằng nó đã từng thấy mẹ mình vẽ cho và nó thì đã vẽ đi vẽ lại một cách ám ảnh đến mức thuộc lòng. Lấp đầy cả một trang giấy (không quá lớn, chỉ hơn cỡ một bàn tay). Trang bên cạnh còn có một bông hồng với đầy gai nhọn và chiếc vương miện tinh xảo lắm chi tiết mà nó quan sát được.

Trí nhớ chính là một huyễn tưởng dịu kì, Yoichi nhìn thấy đóa hoa có màu xanh dương, phá cách hoàn hảo so với những bông hoa vô danh vô sắc bên cạnh.

À. Có một "vài" điều mới mẽ được thêm vào cuộc sống của Yoichi gần đây. Bao gồm cả vài hình ảnh gợi ra một sự thường trực mới. Và Yoichi vẽ chúng ra.

Đợi một lúc nữa thì đã là 6 giờ sáng, chiều nay sẽ diễn ra cuộc đối đầu với Manshine City. Không biết có gặp lại "người quen" nào trên sân không

- Dậy sớm vậy Isagi.

Kurona từ phòng bước ra với gương mặt buồn ngủ.

Đi đến bên cạnh Yoichi. Và gửi đến nó lời chào.

- Chào buổi sáng.

Yoichi gấp lại quyển sổ, nhìn sang Kurona. Chả biết phải nói gì thêm. Người kia cũng vậy, im lặng được một lúc thì nó bảo:

- Đi ăn sáng không?

- Có.

Rồi cả hai cùng di chuyển đến nhà ăn.

- Isagi à, mái tóc của cậu...

Kurona đánh chủ ý đến đống bù xù trên đầu bạn cùng phòng. Lưỡng lự và nói. Làm nó lắc đầu né tránh. Làm tóc không dễ chút nào, đó là thứ mà Yoichi đã rút ra được sau khi chiến đấu với nó từ đêm qua đến sáng này. Nhưng trông thành quả cuối cùng đáng e ngại qua nên mới định ngồi thư giản vài phút đến giờ.

Nhìn thật ngu ngốc nhưng mình không làm gì được cả.

Kurona Ranze chớp chớp đôi mắt hiếu kì, đưa tay vén lại vài sợi tóc xanh xụ xuống của nó. Và sau đó, chẳng biết là bâng quơ như nào, Kurona thốt ra một câu nói đánh dấu cho chuỗi "mỗi ngày một kiểu tóc cùng Isagi Yoichi",  một lời đề nghị trong mơ:

- Để tôi sửa tóc cho cậu Isagi.

Cũng không có gì quá kì lạ cả, Yoichi và Kurona có mối quan hệ từ trước này là khá tốt và gần đây thì họ trao đổi nhiều hơn thông qua việc luyện tập.

[Blue Lock/Isagi Yoichi] Kêu Thỏ Ngoắc ĐuôiWhere stories live. Discover now